Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Hổng giống ai

Hì, nghĩ lại mình cũng có chỗ khác người, ở Saigon có vài thằng không thể lẫn lộn với ai mà thằng tui cũng kể là một.

Mấy năm 2003- 2004-2005, sáng sáng chạy chiếc xe honda thứ chuyên dùng leo núi màu vàng sau lưng chở thằng con trai hai mươi mấy tuổi đi vòng vòng Đồng Khởi Nguyễn Huệ kiếm tay uống café là ông Phương “chín ngón”, đàn anh già rồi mà tánh kẹo vẫn chưa chịu già, sáng sớm uống café xong là kéo thằng tui lên lầu số 49 Đồng Khởi khoe cả khu nhà rộng minh mông ảnh mởi “giải tỏa” tức là mua lại của mấy hộ cán bộ, thằng tui biểu anh ơi, anh già cha nó rồi còn sống mấy nữa, từ giờ anh cứ mỗi ngày xài một cây giùm em, khi anh chết tụi nhỏ còn hưởng của cải nhiều lắm mà sáng sớm anh kêu em lên đây coi anh bốc đất cát chi dzậy trời, ổng nói chú còn trẻ khoái ăn chơi vậy chớ anh già rồi cứ thích mấy vụ thế này thôi, khu này anh mua xong hết rồi chú thấy rộng không, thằng tui nghe rồi tắt đài… Mấy năm trước ảnh về Bảo Lộc mua đất đào tìm đồ xưa với đá quý, không biết có đào được chi hông chớ moi quá trời đá hổng lẽ mang chôn lại, rứa là ông anh mần một thứ kêu bằng công viên đá báo chí ti vi khen tùm lum, thằng tui từng xúi ổng anh ui, anh kiếm chừng vài chục gia đình người thượng dụ nó vô khu đất của anh mà ở rồi anh kêu tụi nó cấy lúa dệt vải làm làng nghề đặng moi tiền du khách cũng được chớ bộ... Giờ lâu lâu từ Haiduong về Saigon thăm vợ con, gọi điện hỏi thăm tui anh Hải "voi" biểu ê Phương, thằng Phương "cụt" mới về Saigon hôm qua điện kêu tao qua nhà 149 của nó hai thằng tao uống tới tối nó hỏi thăm mày đi được chưa tao biểu mày còn chết ở quê chưa chịu sống dậy, mày nhớ gọi điện hỏi thăm ổng nghe Phương. nói thêm, hồi đó thân nhau tui chưa thấy ai như anh Phương "chín ngón", nhà cửa ở Đồng Khởi Nguyễn Huệ Ngô Đức Kế Mạc Thị Bưởi ai kêu anh mua ảnh mần rốp rẻng, nhà nơi khác bán mà kêu ổng nói không rảnh đi coi.

Lại cũng sáng sáng thấy hai thằng mập mạp đen thui vì quanh năm suốt tháng ngoài biển Danang, lâu lâu kéo nhau về Saigon chơi, một cha cao lớn một thì lùn tịt đi bộ thể dục từ Nguyễn Huệ qua Đồng Khởi vòng Ngô Đức kế, là hai đàn anh Chúc “Mông cổ” cùng Tám Vàng, cha nào cũng ngoài năm mươi tuổi rồi mà áo sơ-mi chim cò hoa lá tùm lum ngực áo không cài nút, ông Chúc thì suốt năm không khi mô thấy xỏ chiếc quần dài mà toàn tà lỏn dép xăng-dan lô ca chưn, chả là big boss thứ thiệt bên Mỹ, ông chủ Trung tâm băng nhạc Làng Văn ngày nào miệng ngậm xiga lái BMW seri 7 tới ngồi phòng thu âm ở Nam Kỳ Khỏi nghĩa, bên ngoài đám ca sĩ Lam Trường Phương Thanh ngồi nhai bánh mì chờ tới lượt vô thu âm vô dĩa compaq… giờ cứ tà tà đi bộ vòng vòng ngoài Saigon đói thì ghé gánh vỉa hè mần tô bún mắm, tối về leo tuốt lầu ba Ngô Đức Kế cho tiêu mỡ, kể anh Chúc 'mông cổ" cũng lạ, thấy nhiều người tỏ vẻ nể phục ảnh mà không khi nào tui thấy đàn anh xài điện thoại rồi không hiểu ông Hải “voi” ông Nhơn “râu” ông Tám Vàng bà Kim Hai muốn kiếm ông Chúc phải làm sao, nghe anh Hải “voi” biểu nay thằng Chúc nó mướn hòn đảo mấy chục năm rồi nó mới đóng chiếc tàu ngoài Danang để đi chơi chừng nào đi đã rồi nó dừng tàu lại ngủ trên biển luôn khỏi lên bờ, nay chắc nó chê nhà tường, thằng đó giờ lo hưởng không… Bữa nào rảnh tao ra Danang ở chơi với nó ít ngày leo lên tàu phơi nắng rồi ngủ đó luôn vậy tao khỏi tốn tiền khách sạn à mày...

Cha Tám Vàng cũng Việt kiều Mỹ hiện huấn luyện chò trơi nước ngoài Danang, về Saigon chả ở nhà bà già tuốt bên quận tư đi ra Nguyễn Huệ vô café Ciao dựng xe ngoài đường khi công an phường quận chi đó đi dẹp đường thấy chiếc xe Vespas sơn màu đen cũ mèm xấu xí của chả dựng chình ình dưới đường nơi ngã ba Nguyễn Huệ - Nguyễn Thiệp thì ngừng xe jeep xe tải thò đầu ngoắc mấy thằng xe ôm biểu ê đẩy xe cha Tám gọn vô mày…

Cũng một cha cao nhòng áo chim cò mang hàm râu người không quen dòm dễ ghét, ở Saigon chắc mình chả có hàm râu kiểu đó, quanh năm thấy đi bộ là anh Nhơn “râu”, thằng Việt kiều Đức về Việt nam nằm trong số vài người giống như Hải “voi” xưng hô mày tao vai đàn anh ông Hoàng Ty. Anh Nhơn "râu" thường chửi tui mày ngu lắm, đi bộ khỏe người mày không biết lại làm biếng tổ không khi nào tao thấy mày chịu thể thao, công ty mày ngay gần đây mà cứ một bước là xe hơi hèn chi mày bị tai biến cũng đáng...

Như đã nói, thằng tui kể cũng nắm trong số không giống ai ngoài Saigon (*), anh Hải “voi” từng ghẹo thằng Phương này nó không làm chuyện chi bậy bạ được vì cảnh sát chỉ cần tả tướng nó ra là thằng nào cũng biết mà chỉ rồi thằng này mày trốn đâu, thiệt, chỉ cần ra Nguyễn Huệ khúc vũ trường Queenbee cũ nay là siêu thị Edel Mall hỏi đám xe ôm hay tài xế taxi thằng trọc đầu mặc tà lỏn vẫn chạy chiếc Dyland ở đâu khu này là chúng chỉ tới nhà cũng bởi thằng tui vẫn thỉnh thoảng ngừng nói hỏi vài câu xã giao với tụi nó rồi thảy cho gói thuốc đang hút dở cùng vài chục ngàn “mời mấy anh em uống café, anh em cầm tiền kêu café giùm tui, tui bận quá thông cảm nhe”, mấy quán café Paloma, Ciao hoặc Hiland ngoài Lê Lợi Đồng Khởi tui vô lần thứ hai là tụi nhỏ biểu anh ơi anh khỏỉ cần thẻ xe chi mất công ở Saigon này anh đâu lộn với ai được, tụi em biết nhà anh ở đây chớ đâu, anh Hải anh Tám anh Nhơn cũng dzậy thui tụi em đâu cần đưa thẻ… đâu có ai giống mấy ổng mà sợ lộn thẻ lầm xe… nhà mấy anh toàn ở quanh đây mà đâu lạ chi...

---------
Chú giải:
- (*) : Dân sống tại Saigon nào giờ nay vẫn còn thói quen khi từ quận khác đi ra khu trung tâm Nguyễn Huệ Đồng Khởi Lê Lợi thì kêu là "ra Saigon", chớ quận Tân Bình Gò Vấp Phú Nhuận... hồi mấy năm trước là còn quê mùa lắm, khi nói "ra ngoài Saigon" tức ra khu trung tâm Nguyễn Huệ.
./
Print
 
Lên đầu trang