Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Cửa hàng bán đồ cổ


Còn nhớ, ngày 17/3/1991, vợ chồng không kèn không trống, không cả thắp nhang là thứ quan trọng nhứt của bà xã tui, hai đứa tui lặng lẽ mở cửa khai trương cửa hàng số 24ter Đồng Khởi, một “cửa hàng” nhỏ xíu mặt tiền hơn hai mét, bề ngang từ hai mét càng thụt vô càng nhỏ lại, bề dài chừng 3 mét rưỡi, cánh cửa sau rộng chừng 1 mét...

Cửa hàng vừa mở cửa, mấy anh có cửa hàng bên cạnh rủ nhau tới cửa hàng sát bên dòm qua, cha nào mặt cũng ngơ ngác người này ngó người kia, có ông còn làm bộ đi ngang qua tới mí đường Hồ Huấn Nghiệp rồi quay lại, khi đi ngang lại dòm thẳng vô thêm phát nữa, chặp sau một ông khác lại cũng y vậy, thấy thái độ của mấy đàn anh tui hiểu liền, tui biết mấy ổng đang hỏi nhau thằng nhỏ này từ đâu ra, mà nó bán cái chi dzậy. Giờ này ngồi nhớ lại bản mặt của mấy ảnh bữa đó, thằng tui phát cười mãi không thôi.

Sau khi dẹp nghề bên Nguyễn Huệ, máy móc làm nghề đa số cũ mèm vợ tui biểu rẻ quá khỏi thèm bán cứ mang về để nhà anh à. Thâu băng chụp hình giờ ế quá, bà xã lại bụng bầu, vợ chồng bàn tính, bà xã tui qua thuê góc trồng bụi tre trong phạm vi sử dụng của công ty văn hóa tổng hợp với giá hai trăm ngàn một tháng, bà xã lại bán bớt bộ đồ nghề cho anh bạn tên Thanh bên lab Saigon lấy 7 chỉ vàng, nhờ cậu tư Đức với tui kêu thằng Tâm từ Bình Dương về, hai thằng nó kỳ cách làm chừng gần nửa tháng nhìn ra một cửa hàng mini rồi khai trương như tui vừa nói.

Cửa hàng diện tích chưa đầy bảy mét vuông, từ trước ra sau trống trơn, chỉ có cái tủ kiếng nhỏ xíu có bốn bánh xe bà xã mới mua về để cửa hàng, bên trong tui bày mấy sợi dây ốc thứ đồ lưu niệm bán ngoài Vũng Tàu giá mấy đồng một cái. Tui về nhà thấy cái đầu người phụ nữ giống đầu phật bà bằng đồng ngày trước ông già đi họp Đồng Nai có công ty đổ khuôn ra hàng loạt đem biếu ổng một cái. Tui mượn ổng mang ra chưng. Một cửa hàng như rứa mà mở cửa khai trương thì bà con tới coi rồi mặt mũi hóa ngu cũng đúng chớ.

Tui bán chiếc xe Vespa Super 150 cc được một cây mốt năm phân đặng mua ít đồ sành sứ, của đám cò lái mang tới mời, mà tui cho là đồ cổ về chưng bán trong tủ. Cậu em út của bà xã về cho mượn chiếc xe cub 78 loại 90 phân khối rồi mang chiếc vespa mini của chị gái về trên quê đi đỡ. Bà xã vốn quen chạy xe Vespa từ nào giờ, nay ngồi chiếc xe số không quen, bả rồ ga vô số một, rầm một phát, hơn cây vàng vừa bỏ ra ngày hôm qua giờ chỉ còn đống chén bể… , anh Sùng nghe nói chạy xuống biểu Phương ơi, chú em xui quá rồi, xui xẻo tận mạng… mày sang lại cửa hàng này cho anh rồi anh vẫn thuê em đứng bán tháng anh trả mày… tui không nhớ bao nhiêu.

Tối, tui về bàn bà xã, bả bàn người ta làm được mình làm được, vợ chồng mình ráng giữ chỗ mà mua bán… , tui chất lưỡi nghĩ bà xã nói có lý, đất Đồng Khởi này anh Sùng ngày kiếm mấy triệu chẳng lẽ thằng tui ngày kiếm không nổi hai trăm ngàn nuôi vợ con.

Tui nhớ, gần cuối tháng mà trong tủ sạch tiền, tui lo lắng chạy tới lui mà chẳng biết tính sao, chừng về cửa hàng vợ nói anh à, có bác gì vừa đi ngang trả giá bức tượng của bố cho một chỉ, em biểu chút bác quay lại chồng cháu về… , bác nói mua về cúng chùa, ông già chậm rãi đi tới hỏi chớ cháu có bán bức tượng cho bác không, thằng tui không kịp giả bộ làm giá kiếm thêm mà chỉ lo gật đầu khẩn cấp. Nói thêm, hai bữa sau bà xã đi đâu về nói anh ơi, ông gìa mua cái tượng của mình có cửa hàng bán đồ cổ ở Ngô Đức Kế nè... ổng giả bộ là mua về cúng chùa. Đàn bà thiệt, mình đã bán, nó mua về làm gì kệ cha nó, nói nào ngay, thằng tui đâu mất tiền mua bức tượng đó nên nghe qua rồi bỏ không để ý.

Từ cửa hàng này mà hàng tháng tui kiếm cỡ sáu bảy cây vàng tính ra tiền là khoảng mười tám triệu năm trăm ngàn ngang bằng thu nhập của một cửa hàng kinh doanh nhà nước thời đó. Giá vàng thời đó tui còn nhớ rất chính xác là hai triệu sáu trăm bốn mươi ngàn đồng thì mua được một cây vàng chín tuổi tám.

Thằng tui đã ra nhập làng mua bán đồ xưa ngoài Đồng Khởi như vậy đó.

-----------------------
Bài đăng cùng chủ đề :
- Ông già cắt kiếng ở Gò Vấp
- Cặp đôn tượng bằng đá ITALY
- Nhà thờ Búng
- Đồ cổ
Print
 
Lên đầu trang