
Phải biết, khi đang lái xe hơi hoặc đang đi bằng xe gắn máy mà bị CSGT thổi còi và ra hiệu cho mình ngừng xe. Suy nghĩ đầu tiên là phải hiểu rằng mình đã vô tình vi phạm một lỗi nào đó theo Luật GT đường bộ. Đám CSGT là thứ chuyên nghiệp không khi nào bắt lỗi sai vậy nên đừng bao giờ cãi mà rồi các đồng chí mình kẹt vô thế khó xử… những lần như vậy, mặc dù chưa nghĩ ra mình đã phạm lỗi nào nhưng khi mấy anh CSGT hỏi anh có biết đã vi phạm lỗi gì không, thằng tui chỉ có một phản ứng duy nhứt là cười tươi và trả lời mấy ảnh dạ tui chưa biết vừa vô tình vi phạm lỗi gì nhưng tui biết chắc là tui đã phạm lỗi, vì tui hiểu mấy sếp không bao giờ phạt người không vi phạm.
Sau khi ghi điểm đầu tiên với đám CSGT, kế tiếp là hãy kín đáo quan sát cho lẹ, các thầy chú mặc áo vàng có hai thứ rõ rệt rất dễ phân biệt :
Một là, mấy đồng chí mặt mũi lơ láo búng ra sữa, cặp lon mang trên vai đó chói mới toanh cấp hàm hạ sĩ quan, là thứ con nít mới ra trường được phân công ra thực địa nên rất hăng hái thực thi trách vụ, nói năng với mấy thằng em này phải từ tốn nhẹ nhàng đi kèm bộ mặt ăn năn hối lỗi do đã hiểu lỗi của mình vì vừa được nghe đại diện pháp luật giải thích về luật giao thông này kia kia nọ… Trong trường hợp này tui nhăn nhó cất giọng nhẹ nhàng thưa sếp, sếp nhìn tui coi thử, người như tui thường ngày đi rất cẩn thận chớ có khi nào để mắc phạt bị vô đây đứng rồi còn bị sếp lên lớp này nọ, quả thiệt bữa nay tui sơ ý, tui xin lỗi sếp và mong được sếp bỏ qua cho một lần. Bảo đảm chắc chắn anh cảnh sát sẽ gật đầu sau khi nhắc tui lần sau phải đi đứng cho cẩn thận. Hãy nhớ, ở tình huống này chớ ngu ngốc móc tiền để lãnh thêm dòng chữ cố ý hối lộ người thừa hành công vụ vô biên bản vi phạm giao thông.
Thứ nữa là mấy tay tổ trong nghề ngày nào cũng sáng chiều phơi nắng phơi gió, từ trên xuống dưới bám đầy bụi đời nên mặt mũi đen thui, thêm cặp môi sám sịt vì hút thuốc bởi vậy dòm bản mặt thấy ghê, các tay chơi này mang lon cấp úy tới cấp thiếu tá, mà lại thứ lon cũ mèm bạc phếch coi bộ sắp rách vì mục vải, hic, với mấy đàn anh này thì phải vừa nói vừa chửi thề, tất nhiên là miệng chửi tay móc bóp. Nếu là xe gắn máy thì năm chục kẹp vô cà-vẹt cho mau rồi rồi bỏ đi lẹ khỏi giả bộ chào hỏi. Còn nếu bữa đó đi xe hơi thì cứ im lặng làm mặt tỉnh rụi xỉa một trăm là vừa, chớ có nhe răng cười cầu tài tỏ bộ tình thương mến thương là bị đàn anh bóp cổ thêm ít nhứt cũng trăm ngàn nữa à.

Tất nhiên phải tùy biến theo thực tế cụ thể, đương nhiên là vậy .
Và, có lần kẹt thế thằng tui còn xù độ các đồng chí mình, bữa là đi xe gắn máy tại ngã 4 Xô Viết Nghệ Tĩnh - Nam Kỳ Khởi Nghĩa, đang cố vượt đèn bất chợt có tiếng cói ré lên rồi một đồng chí CSGT từ trên lề nhào xuống đường giơ gậy cản ngang chặn tui lại, hic, trong túi lúc đó hết tiền lẻ, chỉ toàn giấy lớn năm trăm ngàn làm sao móc xỉa... thằng tui cố tình đẩy xe leo lên lề dựng đó, bước tới nhăn nhó tui quên mang giấy tờ rồi thưa sếp, mà tui vừa chạy công chuyện gần nhà không kịp mặc quần dài nên không mang bóp, mong sếp cho qua rồi bữa khác có dịp tui xin bù lại, lâu lâu cũng vô thế kẹt sếp ơi, xin sếp thông cảm cho anh em một lần. Anh cảnh sát áo vàng dòm dòm tui rồi quay lưng biểu ông đi đi...
Nói vậy chớ trên QL 1 từ Saigon ra thị trấn Liên Hương huyện Tuy Phong, Bình Thuận để ăn cháo cá Bốp lâu lâu vẫn gặp mấy bố trẻ gốc gác từ một vùng quê nào đó ngoài miền Bắc, hay trên đường từ Saigon đi xã Bình Châu huyện Xuyên Mộc, Bà Rịa-Vũng Tàu vì anh em gọi báo ghe mới về có bắt được con cá mập nhỏ chừa bộ vi cho anh nè... thỉnh thoảng tui lại gặp thằng Tư thằng Sáu nào đó chắc con bà Tám, bà Mười là dân miệt vườn xứ Nam kỳ, theo chú bác mà đi “làm dziệc” rồi thành người nhà nước mặc sắc phục CSGT thuộc huyện nào đó, mấy ông kễnh bản chất ngu lâu này nay thấy bá tánh sợ sệt nên quen thói hành xử hách dịch quát nạt đối với người dân quê hiền lành riết rồi đâu thèm nhìn người để có thái độ phù hợp mà tụi nó coi ai cũng giống ai thì bị thằng tui cương trả đũa lập tức.

Năm 2004, tại trụ sở đội CSGT huyện Tân Thành, Bà Rịa-Vũng Tàu, một ông sếp chân có tật mặc thường phục bị thằng tui chỉ mặt lớn tiếng hỏi sao dám coi thường người dân mà giải quyết tùy tiện không thứ tự bỏ mặc dân chờ đợi. Bữa đó tui còn yêu cầu trưởng công an huyện Tân Thành phải xin lỗi cả chục người dân có mặt về thái độ quát nạt của cấp dưới đối với dân.
Năm 2005, cũng tại phòng CSGT tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, mấy thằng em, từng quen biết hồi tui ở Châu Đức, chuyên chạy cò các việc liên quan tới CSGT ở Vũng Tàu bữa đó tình cờ có mặt phải trố mắt vụ tui đi nộp phạt vì bị bắn tốc độ trên đường về Saigon cách trạm Cỏ May trên QL 51 chừng năm trăm mét. Đóng ngoặc.
Bữa nào hứng tui sẽ kể tiếp
------
Hình ảnh chỉ có tính minh họa . Print