Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Mũ bảo hiểm và bằng lái xe...


Nói chuyện đội mũ bảo hiểm, thằng tui từng tự buộc bản thân phải có ý thức bảo vệ cái đầu của mình từ hồi đó.

Năm 1992, tui có cửa hàng bán đồ xưa (còn gọi là đồ cổ) tại số 24Ter đường Đồng Khởi quận 1, ngày đó, bữa mô tui cùng thằng em cũng rong ruổi trên chiếc Cub 90 cc đời 78 của nó. Thường khi đi thiệt xa trong ngày tỷ như Saigon – Vĩnh Long… tui mới chở thằng Út đi theo, còn như đi cách Saigon vài chục km tui thường một mình một ngựa cho lẹ, nhiều bữa đang phom phom ngon trớn trên xa lộ thì thấy cảnh một tai nạn giao thông… những lần đó thường thì khi vượt qua chỗ tai nạn tất cả bá tánh đồng loạt chạy xe máy rề rề như rùa bò bởi ấn tượng kinh khủng khi nhìn thấy thảm cảnh trên đường…

Sau nhiều lần chứng kiến những cảnh tai nạn giao thông, tui tự thấy cần thiết phải mua một chiếc mũ bảo hiểm để tự bảo vệ mình phòng khi bất ngờ gặp rủi ro khi lưu thông trên đường, hồi đó tiệm Thu “Sport” trên đường Phạm Hồng Thái còn nghèo lắm thuê mặt bằng nhỏ xíu, một chiếc mũ bảo hiểm của Đài Loan dầy mo nặng trĩu giá là ba trăm ngàn tương đương một chỉ vàng 24k. Sau khi đội nón bảo hiểm, chạy trên xa lộ thằng tui cảm giác mình yên tâm hơn rất nhiều.

Năm 2002, khi thằng con vô trung học cơ sỏ trường Võ Trường Toản, lên lớp 7 nó xin phép không cần phải mẹ hàng ngày đưa đón tới trường, mà thằng nhỏ muốn đi xe đạp tới trường như chúng bạn, sau khi nghe bà xã đề nghị, tui dắt thằng con cưng đi mua cho nó một chiếc xe demi cour có thương hiệu xe đua chi đó khá nồi tiếng của USA, thêm một mũ bảo hiểm của mấy đứa đua xe đạp hay đội.

Tui đồng ý cho thằng con cưng được hàng ngày tự đi xe từ nhà ở Nguyễn Huệ tới trường và có mẹ chạy xe máy đi kèm cùng một điều kiện rằng phải đội mũ bảo hiểm, ít bữa má nó biểu thằng cu đến trường hơi mất tự nhiên vì cả trường có mình nó đội mũ bảo hiểm, thằng con ủ rũ nói ba ơi, bạn con chọc quê quá trời vì con đội mũ bảo hiểm đến trường, tụi bạn chọc biểu con hổng giống ai.

Tui biểu ba muốn con được an toàn cái đầu và rồi trường con sẽ có thêm bạn đội nữa mà con là người đầu tiên đội mũ bảo hiểm ở trường Võ Trường Toản mà, và nếu con không đội mũ bảo hiểm thì ba sẽ không cho đi xe đạp tới trường.

Lại nhớ, hồi 1989 - 1990 vợ chồng còn làm nghề chụp, rửa hình với thâu băng nhạc "cat xet" và bán đĩa nhạc compaq tại kiossque số 55 đường Nguyễn Huệ, vì phải chụp đám cưới đám ma nên tui thường phải xách xe chạy tùm lum... Nhằm mùa mưa có những cành cây cỡ cổ tay hay bắp đùi dài cả thước bất chợt bị gió đánh gãy rớt xuống đường có khi rớt bể kiếng xe hơi vì hồi đó xe hơi xài toàn thứ kiếng dỏm hàng Hongkong bên hông Cholon. Bà xã thường nhắc anh đi trên đường gặp khi mưa thì nhớ trú mưa chớ đừng chạy đại mà cành cây rớt nguy hiểm.

Tui qua bên cửa hàng của Tổng liên đoàn Lao động nơi đường CMT 8 lựa mua một chiếc mũ bảo hộ lao động bằng nhựa cứng mà tui nhớ là màu vàng rồi về rị mọ đục lỗ gắn cái mạc của hãng phim Kodak vô cho đẹp rứa là yên tâm chạy cùng khắp... hẳn một vài anh em làm nghề ở khu vực Nguyễn Huệ còn nhớ thằng chạy chiếc Vespa Super màu xanh đội chiếc nón bảo hộ lao động màu vàng chạy vòng vòng Nguyễn Huệ một thời xa xưa.

Nói qua chuyện qua vụ bằng lái. Hồi cuối 2003, khi mua được chiếc xe hơi đầu tiên mà có 4 chỗ, tui đăng ký học bằng lái thì gặp thằng Minh rể cũ của bà Sáu Trí, trước vợ chồng nó chạy xe nhà bỏ nước đá hồi tui bán quán ở Châu Đức, thằng Minh hỏi anh Ba giờ này sao còn thi lấy bằng chi hả trời, tui biểu thằng Minh hồi đó tao mua xe chạy chở bia hơi là tao chạy đại, chạy cọp chớ tao đâu đã có bằng lái xe hơi, bởi vậy giờ mới phải thi lấy bằng.

Nói chuyện bằng lái, tui đăng ký học thi lấy bằng lái xe hơi tại trường dạy nghề quân đội Vin-Hem-Píc ở đường Nguyễn Oanh, qua giới thiệu của anh em, thằng tui cũng chung chi một triệu để bảo đảm khi vô thi là chắc chắn sẽ đậu bất kể tình trạng học luật ra sao, thi cử thế nào.

Vậy nhưng thằng tui bản tánh không ưa chuyện đó, tui nghĩ đơn giản chuyện học thi lấy bằng lái xe hơi là để lái xe của mình và tánh mạng cũng là của mình chớ nào phải của ai, vậy hà cớ mà không lo học để mà thi mà phải chung chi ? Nghĩ vậy, mặc dù đã chi tiền rồi nhưng thằng tui vẫn chịu khó tới “lớp” ở đường Cộng Hòa để học luật và tới ngày thi mặc dù được căn dặn cứ yên tâm nhưng tui vẫn cố gắng tự làm đạt 30 điểm lý thuyết và 28 điểm thực hành. Mấy đứa cùng thi hỏi tui anh giỏi luật quá vậy sao anh không lấy bằng C luôn thể, tui nói tao chỉ lái xe của tao thì lấy bằng xe tải chi vậy. Print
 
Lên đầu trang