Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Nhà thờ Búng

Từng được đàn anh dắt đi ăn đi chơi, cứ ít bữa lại dúi ít tiền biều mày cầm uồng café, thằng Tý hồi này rất hay chạy xuống cửa hàng tui ngồi chơi với thằng Út và thằng Tâm...

Một bữa thằng Tý hỏi tui anh ơi, từ Saigon đi Sông Bé anh có biết nhà thờ Búng chỗ nào không, tui nói chợ Búng thì tao biết, chớ nhà thờ Búng thì không, mà mày hỏi chi vậy… , thằng Tý biểu có một cái đồng hồ trong nhà thờ đó, cả dân Đồng Khởi, cả đám cò lái mấy năm nay theo mà không ai mua được…

Tui cùng thằng Út rón rén vô nhà xứ con kính chào cha, ông cha chừng trên dưới bốn mươi tuổi dáng nhỏ con bước ra e hèm mấy anh hỏi ai, tui khoanh tay lễ phép thưa cha con nghe nói đây có cái… thằng tui vừa mở miệng thì ngài đại diện giáo hội xua tay ngắt ngang: hỏi mua đồng hồ chớ gì, nhà thờ không bán, mấy anh đi hỏi chỗ khác. Thằng tui lật đật cúi thấp dạ thưa cha, tụi con không dám ạ, con chỉ xin cha cho coi cái thùng của đồng hồ rồi con về nhờ thợ đóng cái thùng giống vậy thôi ạ. Ông cha hòa hoãn trở lại nói thì ra là vậy à, mấy anh ở đâu, làm sao có đồng hồ giống như vầy, mời mấy anh vô…

Thằng tui vừa rờ rẫm xuýt xoa khen cái… thùng gỗ đựng đồng hồ đẹp quá, vừa kể lể con có cái đồng hồ giống vầy mà nó có tới năm cái chuông, không biết cái này mấy chuông… thằng tui thò tay rờ rẫm… ba chuông, hổng ngon…

Ậy, cái này ít chuông quá thưa cha, cái của con chuông nó kêu hay lắm và vân vân.

Sau khi an tọa, cha Minh hỏi về cái đồng hồ của tui sao mà có, tui thành thật thưa cha, là con mua được, con là dân mua bán, con mua nhiều lắm nhưng chưa hề gặp cái nào còn nguyên thùng gỗ, vậy con xin coi để về bắt trước kêu thợ làm mấy cái giống vầy…

Tuần sau tui cùng thằng em tới thăm cha Minh, ngồi rung đùi tay cầm ly bia San Miguel, ngài hỏi sao con biết cha thích loại bia này, thằng Út choang một câu làm tui choáng dạ thưa cha, vì thứ này rẻ… , cha Minh tảng lờ như không nghe mà đang chăm chú nghe tui nói dạ thưa cha, vì loại này không đắng nên con thích, con nghĩ chắc cha cũng thích…

Cứ khoảng hơn mười ngày là thầy trò tui lại đến, cha Minh đặt ly bia xuống bàn, với tay rút điếu ba số năm, bật quẹt đốt, người ngả người ra ghế salon trong nhà xứ đã đóng kín cửa, ngài nói tụi bay bày vẽ chi cho tốn, lên thăm cha có điếu thuốc là được rồi đâu cần lần nào cũng mang cả thùng bia, nhân vui chuyện, tui hỏi thưa cha làm tới chức linh mục chắc học thức phải cao ghê lắm, cha Minh gật đầu biểu ít cũng phải cử nhơn, mà cử nhân là phải đủ bốn chứng chỉ… , thằng tui le lưỡi trầm trồ thán phục…

Một bữa nọ, cha Minh cầm ly bia làm nột phát hết phân nửa, ngài nói bữa nào tụi bay lên sớm, tao biểu bà Sáu bắt con cá tai tượng chiên xù mình nhậu chơi. Vưa nói ổng vừa chỉ về phía kệ nơi có con cá đen to tướng đang bơi trong hồ kiếng nhỏ chật chội… thằng Út mau mắn châm đầy ly cho cha, ngài chỉ ly bia nói thôi hết chai này nghỉ nha, chút ba giờ cha còn mắc làm lễ, để cha kể cho nghe, ở nhà thờ nọ có ông cha sở nhậu quên thời gian, chừng làm lễ ổng nói chúa ở đâu anh chị em hihi… thằng Út hì hì cười theo, thằng tui cũng cố rặn để cười góp…

Cư thế… Một bữa nọ, cha Minh tay cầm ly bia ực môt phát cạn tẩy rôi nói, cái đồng hồ của nhà thờ cũ quá hổm rày trục trặc hoài… thằng tui chợt nghe tràn cảm giác chiến thắng, tui gật đầu dạ phải thưa cha, vụ này con rành lắm, lâu quá nó mòn chạy mất chính xác, mang sửa thì thợ chê tiền công sửa ít mà lắc đầu, thiệt… đồng hồ điện tử thời nay đẹp mà chính xác, hổng hiểu sao có người ngoại quốc lại khoái thứ này mà kiếm mua, cổ mà trục trặc hoài thiệt con hổng ham… Cha Minh nheo mắt nói vậy chớ con định trả cho nhà thờ cái đồng hồ này bao nhiêu. Thằng tui nhỏ nhẹ dạ thưa cha, con là dân mua bán nhưng với nhà thờ con không dám trả giá, con xin gởi một cây hai… dạ cái của nhà thờ chánh tòa Phú Cường là con ủng hộ mà lấy chớ cái đồng hồ đó mặt bể nát rồi con… không mua, đồ xưa chỉ có giá khi còn nguyên vẹn ngon lành chớ hư bể thì còn chi là quý mà nói… mà đồng hồ thứ này không phải là đồ cổ lại có nhiều nên mua về thì cũng phải chờ khách lâu lắm đó thưa cha. Ông cha nói trước giờ nhiều người trả giá mà cha không đồng ý bán, đồ nhà thờ đâu phải để bán… giờ cha để con một cây ba, mà vàng chín tuổi tám phải hông con. Tui dạ dạ rồi nói qua chuyện khác, cha Minh đốt thêm điếu thuốc rồi ngồi im nghe tui huynh thiên địa, khi tui hối thằng Út chuẩn bị về để cha nghỉ ngơi, thằng Út biểu anh ơi, vụ đồng hồ anh tính sao, em nghĩ mình thêm chút đỉnh cho… nhà thờ chắc cũng không đến nỗi lỗ, thằng tui gật đầu, quay qua cha Minh nói thưa cha con xin gởi nhà thờ thêm năm phân nữa… cha Minh nheo nheo mắt dòm tui rồi dòm thằng Út, chừng phút sau cha nói thôi vầy con trả cho nhà thờ ba triệu ba chẵn cha để cái đồng hồ cho con, mà con chỉ lấy cái máy thôi nhé để cái thùng lại cho nhà thờ, tui thưa dạ giờ con xin kiếu, sáng mai con lên.

Chiếc đồng hồ mang về thì đã có thằng Keo tay cầm vàng chực sẵn nài nỉ xin mua với giá hai cây.

Ngay khi vụ mua bán này chưa xong, nhờ linh cảm qua vài dấu hiệu mà tui đã nghi ngờ mà cảnh giác hai thằng em người nhà đã bị người ngoài mua chuộc. Khi tui vặn hỏi thằng Tâm, nó nói:
- Ông Thủy (tức Thủy “bọ”, là anh kết nghĩa với tui) rủ tui với thằng Út đi nhậu… chả nói hai đứa mày báo cho anh biết thằng Phương sắp mua món gì rồi anh chia lời cho… nhưng đời nào tui làm vậy với anh.

Ít lâu sau, bữa đó đang ngà ngà, cha Minh nói với tui:
- Cha Chánh ở nhà thờ Lái Thiêu cũng có một cái đồng hồ giống cái ở đây, nếu muốn thì con tới đó gặp cha Chánh.

Sau khi từ biệt cha Minh, tui tức tốc xuống Lái Thiêu tìm tới nhà thờ rồi vô xin gặp cha Chánh, ông cha tóc muối tiêu mặt cau có tỏ ra khó chịu khi tui leo lên ghế thò tay vô rờ mò cái đồng hồ... sau khi nghe tui khép nép thưa hỏi giá tiền thì lạnh lùng phang một câu:
- Cái đồng hồ ở Búng 3 triệu thì cái này cũng 3 triệu, anh mua được thì mua không thì thôi.

Tui kính cẩn:
- Dạ thưa cha, cái đồng hồ này tuy bề ngoài giồng hệt cái đồng hồ của nhà thờ Búng nhưng thiệt ra thì khác nhiều lắm ạ, khác vì cái này chỉ có một chuông còn cái ở Búng có tới 3 cái chuông lậng, vì vậy giá cả khác biệt nhiều lắm thưa cha...

Không đợi tui nói hết, ông cha sở có thân hình ốm nhách ẩn trong chiếc áo chùng đen phầy tay:
- Vậy thôi chào anh.

Rồi te tái bỏ đi vô nhà trong kệ cha hai thằng tui xớ rớ tại nơi nhà xứ. Tui cố nén tiếng chửi thề kêu thằng Út trở ra rồi đi về. Sau đó khi cha Minh hỏi về cái đồng hồ Lái Thiêu tui đã giải thích vì sao không mua cái đồng hồ ở nhà thờ đó.

Sau này, tui nhờ cha Minh giới thiệu để tới gặp cha sở nhà thờ xứ Phước Vĩnh huyện Phú Giáo, vậy nhưng hỏng mua được món gì.

alternative textNói thêm: ông cha Minh có một chú em ruột hàng tay tổ thứ đữ trong giáo hội công giáo chớ chẳng phải vừa, đó là Tổng Giám mục Nguyễn Văn Tốt (hình bên) là sứ thần của Tòa thánh La Mã ở hai nước chi đó thuộc châu Phi.

Print
 
Lên đầu trang