Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Tự đánh giá...

Thời tui ở ngoài Đồng Khởi, kiếm ăn được tui tỏ ra rộng rãi với anh em, nâng đỡ đám cò lái, Phải nói rõ rằng Saigon nhiều anh tài, so với hàng tá đàn anh tên tuổi thời đó thì thằng tui được mấy ảnh coi là em út biết mặt nhớ tên là đã mừng rỡ lắm rồi...

Tuy nhiên ở trong giới đồ xưa đường Đồng Khởi và trong làng đá Saigon tên tuổi tui đã được khẳng định. Khi vừa bán đồ xưa tui vừa nhảy vô lãnh vực buôn đá quý và thành danh Phương “cận” ở Đồng Khởi. Dĩ nhiên đồ xưa tui không thể kiếm nhiều bằng anh Phương “chín ngón”; anh Truyền shop Phương Loan; Bà Tư “đồ ngà”; Anh Đức “shop” và rất nhiều người khác. Và đá quý tui không thể kiếm nhiều bằng thằng Điền “con”; anh Thủy “bọ”; anh Hải “già”; anh Kim Huyền và rất nhiều anh em khác… kể luôn thằng Giàu mà nghe nói nay nó đang độc quyền đá Saphia cho PNJ (Phú Nhuận).

Tui nổi tiếng và tui tự nhận xét là chỉ đứng sau đàn anh Phương “chín ngón” trong chuyện kiếm đều, kiếm liên tục ở cả hai lãnh vực. Thủy “bọ” chưa chắc hơn tui khi một lúc kiếm đều ở cả hai lãnh vực này. Xin nói rõ là kiếm đều đều chớ không phải là kiếm nhiều nhiều.

Qua đầu năm 2001 tới nay, sau khi theo vợ về quê đuổi gà sáu năm thằng tui lại trở về bắt đầu lại từ đầu, người ta làm công ty sao tui không biết chớ thằng tui làm ít chơi nhiều, kiếm tà tà đủ ăn, riêng trong đám anh em cả cũ cả mới, thằng tui tự đánh giá là đã lại tạo được hình tượng tốt, đến năm 2005 tui trụ lại tại số 8 Lê Duẩn được một năm thì bị cơn tai biến quất gục, ngoắc luôn.

Qua những năm tháng lăn lộn, tui tự biết chắc chắn mình có rất nhiều bạn và không có tới một kẻ thù.

Tui có nhiều anh em tốt…

Có điều tui nhớ hoài, anh Trường “nẫu” có thời từng là tên tuổi lớn số một của Intershop Saigon luôn nói… tụi mình là bè chớ chẳng phải bạn.

Càng ngẫm nghĩ, tui thấy “bác Cả” nói đúng, hình như cá nhân tui chỉ có toàn bè chớ không có thằng bạn nào.

Tính khí người ta hay biểu lộ nhứt khi đang cay cú ăn thua bài bạc. Người tui phục nhứt và duy nhứt là thằng Ngô Quốc Khải, nó là chủ tịch công ty TNHH Huy Nguyên ở đường Nguyễn Thái Bình, Tân Bình, lâu không gặp và không liên lạc nên không rõ giờ thằng em và những thằng anh em khác ra sao.

Thằng tui tự nhận xét vậy đó, trong đám anh em có thằng nào không phục kêu tui thêm bớt thì gọi nói nghe thử.
Print
 
Lên đầu trang