Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Đi một ngày đàng...

Sau này, thằng tui hồi tưởng sự khôn ngoan mình có được là học ở ai.

Nhớ hồi 1981, tui cùng chú Hoài Nhơn chủ đoàn cải lương Sông Bé 3, hai chú cháu ra bến xe thị xã (hồi đó bến xe nằm ở vị trí công viên Phú Cường bây giờ) để đón xe về Saigon. Hồi đó mấy chiếc xe “lô” là thứ xe Huê Kỳ hiệu Chevrolet thiết kế tối đa là 5 người, xe Mỹ chỉ để chở bốn năm người vậy chớ bự tổ cha, tài xế độ lại, gắn thêm hai băng ghế để chở ít nhứt là 15 người, hành khách ngồi trên xe in hệt cá hộp, bà con la lối om sòm dọa bỏ đi xe khác, tài xế cười giả lả biểu cô bác thông cảm ráng chút xíu, xe đủ khách là tui chạy liền… Chú Hoài Nhơn tướng tá bự con mập mạp, ổng ngồi trên xe mà mồ hôi ổng đổ coi bộ cực hơn người khác nhiều lắm…

Khi chú cháu xuống xe tại bến xe Văn Thánh, tui hỏi ngồi xe chật bộ chú hổng khó chịu sao mà ngồi êm ru dzậy, chú Hoài Nhân lắc đầu biểu tui rằng chú khó chịu lắm chớ con, nhưng ông tài xế đó thì phải đủ sở hụi mới chạy được, mình la chỉ vô ích, nếu mình là ổng dù bá tánh có la vậy mình cũng đâu chạy phải hôn, nếu la quá, người ta sẽ biểu mình anh ơi anh à, nếu anh muốn đi xe cho được khỏe hay là anh dzìa nhà mua chiếc xe hơi mà đi một mình cho sướng, tội chi đi thứ xe này cho cực, vậy mình nói sao. Nghe chú Hoài Nhân nói vậy thằng tui tắt đài .

Nhớ hồi 1989, khi đã có hai khách hàng đặt in gia công giấy vấn thuốc lá và gia công cắt giấy đầu lọc là Xí nghiệp thuốc lá Bình Thạnh ; Xí nghiệp thuốc lá Anh Đào quận Tân Bình. Một khách hàng đặt in túi nylon đựng mẫu dược liệu ; in nhãn trà Celidy ; in và bế hộp đựng cao Trăn, cao Lộc Quy là công ty Xuất nhập khẩu y tế VIMEDIMEX. Thằng tui có kế hoạch xâm lăng cướp khách hàng của bá tánh. Đích ngắm của tui là Xí nghiệp Dược phẩm TW 25.

Để tiếp cận, trước hết tui tìm hiểu và được biết trưởng phòng Kế hoạch là ông Huấn, người miền Bắc. Sau khi suy nghĩ, kế hoạch của tui là : Tui gọi điện thoại qua số 7 Phan Kế Bính, nói với chú Lê Đình Thọ (người chịu ơn lớn ông già tui) là trưởng phòng khai thác rằng thằng em cháu qua chú cho cháu xin một vé mời, rồi thằng lính của tui tên Dũng qua nhận vé và mỗi lần như vậy tui đều trả chú Thọ một ngàn rưỡi coi như tiền vé. Nói thêm, thằng Dũng là em chị Lan vợ của anh Thu, anh Thu là anh vợ tui. Sau khi có vé, tui căn chừng khi thấy ông Huấn rời khỏi công ty, tui vô phòng Kế hoạch hỏi thăm anh Huấn, sau khi nghe trả lời rằng anh Huấn đi vắng, tui nhờ chuyển cho ông Trưởng phòng cái giấy mời, hồi đó cỡ trưởng phòng Kế hoạch một xí nghiệp nào đó sức mấy kiếm nổi cái giấy mời hai người xem phim ở số 7 Phan Kế Bính.

Lần thứ hai tui cũng lại làm một hành động tương tự. Sau lần thứ hai đó, bữa nọ, tui vừa bước vô phòng Kế Hoạch xin gặp Trưởng phòng là ông sếp vồn vã ra đón, miệng tươi cười hỏi em là Phương phải không, sếp đưa tay bủa xua thân mật mời vô phòng riêng uống nước trà, sau khi nghe tui tự giới thiệu và trình bày lý do xin gặp, đàn anh cười ha ha tưởng gì chớ nếu em có năng lực như vậy thì không vấn đề gì, mày in thử mấy chục ngàn bao Vitamine B6 cho anh xem, nếu tốt thì anh giao mày nhiều việc khác… Anh Bốn là trưởng phòng KSC của Dược phẩm 25 thì cứ sau một hợp đồng trị giá năm, sáu trăm ngàn với thời gian khoảng một tháng thì tui tới nhà riêng móc xỉa kính biếu đàn anh một chỉ vàng.
Chừng khi mê theo bà xã bây giờ, thằng tui bỏ nghề in lụa cái một để theo bả làm nghề chụp, rửa hình bán phim ảnh.

Cũng bằng nhiều “sáng tạo” tương tự trong từng thời điểm và tình huống cụ thể mà thằng tui tung hoành tại Saigon rồi thành danh .

Tui lại nhắc mấy cậu em, một thằng khôn ngoan trong tình huống có lợi nào đó, nó sẽ kiếm được tối đa trong điều kiện có thể, thằng ngu thay vì người khác kiếm mười thì nó kiếm chừng năm sáu là nhiều. Ra đời kiếm ăn, điều quan trọng nhất là phải có càng nhiều thông tin chính xác về đối tượng mình định tiếp cận. Thứ đến là xác định cho được mình đang ở vị trí nào. Thứ ba mới đến kế hoạch thực hiện. Và mọi cái sẽ không thể thành công nếu thiếu yếu tố may mắn .

---------------------------------------------------------

Bài cùng chủ đề :
- Sống lâu hiểu nhiều Print
 
Lên đầu trang