Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Hồi ức tháng ba

Nhớ, tháng 3/1976, tui theo cha mẹ rời thành phố Hanoi để vô thành phố Saigon khi 14 tuổi.

Từ Hanoi, xe lửa đi riết vô Thanh Hóa, thì không còn đường tàu hỏa nữa, mọi người chuyển qua xe ô tô đi thẳng vô Quảng Bình ngừng lại bên bờ bắc sông Gianh. Một lần nữa mọi người lại lục tục xuống xe để qua phà. Chuyến phà đi qua quãng sông mà với một thằng nhỏ 14 tuổi lần đầu đi phà qua sông, tui thấy giòng sông chia cắt xã tắc thời Trịnh Nguyễn rộng mênh mông…

Từ bờ nam sông Gianh, mọi người lên xe ô tô mà mấy bác tài xế người nam kêu bằng xe đò, rất to và đẹp của miền nam ra đón. Vô tới Đà Nẵng ngừng ăn cơm, lần đầu tiên tui nhìn thấy một người miền nam mà qua ăn mặc thì tui đoán là dân lao động nghèo vừa ăn cơm dĩa, trong dĩa cơm có hai con tôm thiệt bự mà ở ngoài bắc tui chưa từng thấy, lại nói, ông ta vừa ăn cơm lại bưng ly trà đá uống khiến tui thấy ngạc nhiên lắm tự hỏi sao người miền nam lại có thể vừa ăn cơm vừa uống nước…

Xe đò đi qua những vùng đất ngoại ô thì không kể, khi đi qua thị xã hay thị trấn thì tui mặc sức nhìn ngó sự giàu có của miền nam…

Ở ngoài bắc thì mỗi nhà chỉ có một hoặc hai chiếc xe đạp thống nhất cũ mèm. Nhà nào làm đại sứ hay ở chức vụ được đi công tác nước ngoài nhiều thì mới có được một chiếc xe đạp Mi-pha hay Đi-a-măng của Tiệp hay Đức gì đó tui không biết, bằng không thì Phượng Hoàng hay Vĩnh Cửu của Tàu. Nhớ, ở Hà Nội hồi đó nhà nào như nhà anh Chỉnh cạnh nhà tui ở khu Kim Liên, nhà có xe đạp Mi-Pha có máy may, có quạt trần, có quạt bàn Tai-voi của liên xô, có đài ôi chao nhà ấy ắt là của chìm phải nhiều ghê lắm, là giàu lắm rồi, ngoại trừ hàng cán bộ cao cấp của đảng, cán bộ vớ vẩn như ông già tui thì vợ con trọn kiếp đừng mơ tưởng sẽ được ngủ có quạt trần xoay trên đầu cho mát cả nhà…

Suốt hành trình bắc nam, tui có điều kiện nhìn ngắm phong cảnh và nhà cửa phố xá. Tui có điều kiện để so sánh nam bắc.Ttrí óc một thằng nhóc 14 tuổi sống trong chế độ xã hội chủ nghĩa cực khổ đói nghèo, tui không hiểu rằng tại sao nhà nước tuyên truyền chế độ Mỹ-Ngụy xấu xa thối nát gì gì đó mà mắt tui thấy người dân sống sung túc quá, thoải mái quá. Sau này tui còn nghe người miền nam nói cộng quân bắc Việt xâm lược khiến dân miền nam lâm vô cảnh đói rách khốn khổ phải liều mạng vượt biển tìm cơm áo nơi xứ người…

Miền bắc tuyên truyền những gì tui đã nghe, đã thuộc làu, nhưng khi nhìn thực tế thì khác hẳn, tui lượm mót trên mạng mấy tấm hình dân miền bắc sống trong chế độ xã hội chủ nghĩa tươi đẹp và dân miền nam sống trong chế độ mất nước lầm than, nay post lên để bá tánh coi chơi.

1/- Miền bắc xã hội chủ nghĩa tươi đẹp, người dân làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu :






















2/- Miền nam rên siết dưới gót giày của quân cướp nước, người dân sống trong chế độ sắt máu, đàn áp bắt bớ tù đày của bọn Mỹ-Thiệu :










Print
 
Lên đầu trang