Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Mặc kệ đèn đỏ

Hồi sáng này trên đường tui đi ăn sáng, tới ngã tư Thích Quảng Đức – CMT 8 trong thị xã Thủ Dầu Một, tui nép ngừng đèn đỏ thì một phụ nữ mặc váy đầm chạy chiếc Mio ngừng phía trước, chờ vài giây chưa tới đèn xanh, người phụ nữ nọ nhích xe để quẹo trái, một người đàn ông bên cạnh lên tiếng: “Chị ơi đèn đỏ mà sao quẹo?”.

Người phụ nữ quay nóí với lại bằng một thứ giọng bắc nhà quê ngọng liú lo “Đèn đỏ kệ nó chứ” rồi rồ ga lấn lên tránh vài chiếc xe trong ngã tư rôì chị ta queọ trái Thích Quảng Đức đi thẳng mặc cho rất nhiều ánh mắt bất bình nhìn theo. Tui dòm bảng số thấy là 61T5-3887.

Mẹ, nhiều đời là thứ chân lấm tay bùn dốt nát nghèo khổ ở xứ nhà quê Bắc Kỳ nay vô miền nam lột xác ra người nơi thị tứ mặc váy đầm đi xe gắn máy thế là quên khẩn cấp gốc gác, vậy chớ đôi giày bít màu trắng vẫn không che được dấu phèn nơi cẳng chưn, điều khiển xe máy giữa chốn đông người phố thị vậy mà cứ vẫn tưởng như đang cưỡi bò trên đường ruộng quê nhà. Thiệt hết biết.

Thằng tui xưa nay vẫn mang tiếng cà chớn vì thường phân biệt vùng miền mà khi người, vậy chớ biểu tui phận ngang vai bằng với cái đám thứ con thị Nở nọ thì em chả, xã hội nào mà hỏng có phân giai cấp, nhất định vậy, thứ chân đất mắt toét mới sâu bọ lên làm người nhờ bán đất ruộng mà lái xe hơi ngủ biệt thự rồi đòi biểu sánh với dân kinh đô gốc thì miễn. Cỡ công tử bạc liêu lên đất Saigon xưng bá thì cũng vẫn thằng nhà quê miệt vườn như thường, khỏi bàn cãi.
Print
 
Lên đầu trang