Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Miền biển

Vùng quê miền biển có tên Bình Châu đối với phuongngugia tôi là vùng đất thật yên bình với cuộc sống êm ả của người dân vùng biển. Cũng là nơi mà 7 năm trước một mình rong chơi qua đây tôi tình cờ gặp cô gái mà nay đã 29 tuổi và là mẹ của đứa con gái hơn 3 tuổi.

Từ thị trấn Long Hải (Bariavungtau) đi khoảng hơn bốn chục cây số theo hướng bắc, con đường độc đạo trải nhựa thật êm mới làm cách nay vài năm chạy dài theo bờ biển, bên trái là những đụn cát thuộc phạm vi rừng phòng hộ, bên phải là biển khơi mênh mông. Có điều là bãi biển nơi đây đều đã có hàng rào ngăn không cho ta xuống biển vì lý do đã cho các công ty thuê để làm khu Resort. Bãi biển thuộc địa phận huyện Long Đất đều đã và đang xây dựng các khu Resort. Bãi biển vắng thuộc địa phận huyện Xuyên Mộc chỉ một vài điểm bị rào ngăn, và ta sẽ đi qua các nơi khá nổi tiếng là cảng cá Lộc An, Hồ Tràm, Hồ Cốc thuộc xã Bình Châu.

Tại đất Bình Châu hàng tháng trong những ngày không có trăng, mọi sinh hoạt lắng lại, chợ Bình Châu dù rộng cũng chỉ lèo tèo thưa thớt người mua bán, vài ba anh xe ôm ngồi gác chân ngáp vặt cả ngày mà chẳng có được một cuốc xe.

Khoảng từ ngày 12 âm lịch hàng tháng thì vùng đất Bình Châu như choàng thức dậy với các sinh hoạt rộn ràng, ngoài Bến Lội ghe thuyền sau một chuyến biền khoảng 20 ngày đều đã lục tục trở về, trong khoang chứa toàn là cá mực, ngoài cá mực ra các loại sản vật biển khác rất ít vì ngư dân ở đây chỉ chuyên nghề câu mực.

Các bà vợ chỉ ngồi nhà ngóng chồng bữa nay bỗng hoạt bát mất hẳn vẻ mặt buồn lo của những ngày qua. Ánh mắt vụt sáng vui mừng của các người vợ, người mẹ khi thấy chồng cùng các con trai vai đeo xách quần áo, tay mang bao sản vật (đánh bắt được do tranh thủ những giờ nghỉ) bước vô sân nhà. Bọn trẻ chạy ào ra reo mừng cha và các anh. Những tay chơi đầu sóng ngọn gió suốt ngày dọc ngang ngoài biển cả, độ tuổi từ 16 tới dưới 60, người nào cũng đen trũi miệng cười toét lộ hai hàm răng trắng nhởn. Trung niên ngư phủ buông vội tay xách ngồi thụp xuống giang rộng hai cánh tay đón mấy đứa con bé nhỏ vào lòng, bộ mặt rắn rỏi phong sương dịu lại, ngẩng mặt trao ánh mắt trìu mến đáp lại nụ cười thay lời chào mừng của vợ.

Tối ngủ dậy sáng hôm sau bước ra đường ta ngỡ mình ở nơi nào khác vì con đường vắng vẻ là thế mà sáng nay hai bên đường í ới tiếng gọi từ các hàng ăn mới mọc ra và hàng nào cũng chật người ngồi. Họ là người dân làm nghề biển từ các tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh, Nam Định, Quảng Bình… rời bỏ quê hương để tìm nơi có nhiều cá tôm hầu mưu sinh. Tại ấp Thèo Nèo thuộc xã Bình Châu ngư dân từ ngoài quê vô sinh sống đều là bà con thân tộc hoặc người cùng làng, gia đình nào ít thì 2 người đi biển, nhà nào đông con thì là 5 hoặc 6 cha con. Đặc điểm là 100% theo đạo công giáo thờ Thiên chúa rất thành kính, thanh niên dù nhiều lại thích tụ tập nhậu nhẹt bàn tán đủ thứ chuyện mà tôi không nghe một tiếng chửi thề. Tôi có nhận xét rằng đối với giáo dân ở đây, cha An-Tôn Minh, vị linh mục chánh xứ là người quyết định mọi việc dù lớn dù nhỏ.

Trong khoảng 10 ngày, đất Bình Châu rất ồn ào nhộn nhịp với mọi sinh hoạt đời thường, đám thanh niên mặc sức xài xả láng số tiền kiếm được trong chuyến đi biển vừa qua.

Bắt đầu từ ngày 17 âm lịch, đàn ông con trai trong xã lần lượt từ giã gia đình người thân rồi lên thuyền rời bến ra khơi để bắt đầu một con trăng vật lộn với sóng gió đổi lấy cơm áo cho gia đình. Và rồi tới ngày 21, 22 ăm lịch, sự tĩnh lặng vắng vẻ sẽ lại ngự trị vùng đất này.

Qua 10 ngày ở chơi tại nhà bà con, phuongngugia tôi được biết đại khái rằng:
a/. Trước chuyến biển, mỗi bạn ghe được lãnh số tiến là 2 triệu 500 ngàn đồng để người thân ở nhà chi phí cuộc sống. Tính theo thời giá hiện nay chớ cách vài tháng trước chỉ 2 triệu.
b/. Toàn bộ các khoản chi phí từ A tới Z cho chuyến đi biển 20 ngày của một ghe ước tính khoảng 50 hoặc 60 triệu đồng hoặc hơn tùy thuộc tải trọng của ghe cùng số lượng bạn ghe của từng chiếc.
c/. Sau chuyến biển trở về, số lượng sản vật thu hoạch được sẽ được cân bán cho đầu nậu chuyên thu mua.
     - Nếu số tiến thu chỉ vừa đủ cho chuyến chi phí thì kêu bằng “Đủ tốn”.
     - Nếu tổng số tiền bán sản vật của chuyến đi dưới mức chi phí thi kêu bằng ”Lỗ tốn”, khoản lỗ này chủ ghe phải chịu chớ bạn ghe hoàn toàn không cần biết tới.
     - Nếu sau khi trừ chi phí chuyến đi mà còn dư thì số tiến dư sẽ được chia đều cho các bạn ghe (chủ ghe cũng được tính một suất như các bạn ghe), nhiều sẽ là 5 hay 7 triệu hoặc hơn, ít thì mỗi người được 1 trăm ngàn.

Từ nhiều năm qua vẫn vậy.


Nói nhỏ, bà con ta thỉnh thoảng cũng lén vô đánh bắt cá tại vùng biển của các nước láng giềng là Malaysia và Indonesia, đánh nhanh rút gọn theo lối du kích không thôi bị tuần duyên nước chủ nhà bắt được thì tịch thu phương tiện, bạn ghe bị giam và cưỡng bức lao động có khi là vài tháng. Phần chủ ghe phải mau mau lo hàng tỷ đồng chuộc người về chớ để gia đình thân nhân bạn ghe kéo tới đòi người thì rầy rà lớn.
Print
 
Lên đầu trang