Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Chống giặc

Nhớ hồi nẳm, ba tui cùng chú Bảy nghe theo lời kêu gọi “mùa thu này, ngày hăm ba, ta đi theo tiếng kêu sơn hà nguy biến…”, cứ theo lời má tui kể thì mấy người đàn ông trong xóm, người xách rựa, người vác quốc, cầm mác, lại cả cây Tầm vông vạt nhọn đi uýnh giặc tây, khí thế hừng hực vui như tết…

Nhớ, má tui lúc còn sống kể nhiều chuyện lắm, má tui kể anh Tư tui mới 15 tuổi đã bỏ nhà trốn theo mấy chú mấy bác chủ lực miền đi đánh Mỹ, ảnh con nít thứ lỳ đòn, mình ảnh diệt bốn thằng xâm lược Mỹ đạt danh hiệu dũng sĩ diệt Mỹ, ảnh đúng là thứ bé hạt tiêu, tuổi nhỏ anh hùng…

Hồi chống giậc ngoại xâm, chú Sáu bí thơ thay mặt đảng ta kêu gọi già trẻ gái trai hăng hái ra sức thi đua giết giặc, nghe theo đảng, nghe theo Bác, người dân miền Nam luôn đi đầu trong đấu tranh trực diện với kẻ thù, bao nhiêu ngàn má Hai má Mười đã ngã xuống trong đấu tranh chánh trị, hàng triệu chiến sĩ vô danh bỏ mình trên chiến trường, chú Sáu bí thơ cùng anh Năm chỉ huy bộ độ chủ lực miền thì núp sâu dưới hầm mà chỉ đạo…

Khi hòa bình mấy chú mấy ảnh từ R. ra lãnh đạo tái thiết xây dựng đất nước, mở mang kinh tế tìm kế sách làm cho dân giàu nước mạnh, nhớ, thời mấy ảnh trong rừng ra mần việc rốp rẻng, chỉ đạo quyết liệt in hồi còn chiến tranh, việc mô mấy ảnh quyết là phải được, mấy ổng rất mạnh dạn mần, sai đâu sửa đó... mần tới mần lui rồi cũng phải xong. Nhớ, hồi đó mấy ổng làm việc nhiệt huyết khói lửa, đám lính lác cấp dưới đố cha thằng nào dám lơ là bê trễ…

Thới thế thay đổi, nay có đám giặc tham nhũng nguy hiểm nội xâm tràn lan xứ mình, mà sao lạ hè, thứ giặc tham nhũng nội xâm cũng nguy hiểm lắm chớ, vậy mà người dân nay chỉ được đứng xa xa dòm mấy ổng xử lý nội bộ chớ đâu được phép nói, đâu ai cho phép người dân xăn tay áo trừng trị lũ giặc tham nhũng như hồi đó đánh đuổi giặc ngoại xâm.

Trước cảnh đó bác Ba Phi bực lắm, ổng lấu bầu sao đảng không chịu thức thời mở toang cánh cửa tự do dân chủ để mời mọi tầng lớp nhân dân tham gia đánh giặc tham nhũng, mặc sức sáng tạo tìm cách tận diệt giặc nội xâm in như ngày xưa chống ngoại xâm, mà đảng lại cứ đóng cửa cố thủ bưng bít bao che cho đồng bọn rồi miệng thì leo lẻo chống tham nhũng, chống tiêu cực… hỏi có ai chịu nghe, ai mà thèm tin.

Bữa, bác Ba Phi coi bộ bực dữ, ổng lớn tiềng nói trổng rằng : "Thử hỏi, nếu đảng ngon thiệt, nếu đảng có lòng tin người dân kề vai sát cánh cùng đảng trong tình thế hiện nay sao đảng không dám cho dân nói, đảng sợ chi mà hỏng dám cho dân làm?"

Xem ra bác Ba Phi ổng giận là có lý đó chớ. Lại nữa, chuyện tham nhũng trong nhà mình mà từ cách xa hàng vạn cây lô mếch người Nhựt Bổn người ta phát hiện ra rồi người minh mới biết thì phải kể là vô địch chuyện vô lý, vô lý hơn cả chuyện Tề Thiên biết bay vậy. Print
 
Lên đầu trang