Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Được thì làm quan, thua cay cú... nói bậy


"Tôi là đảng viên bị khai trừ. Tôi bị khai trừ là phải. Nếu không khai trừ tôi thì có lúc tôi phải xin ra khỏi cái đảng này..."

Ai cũng khen câu nói này bày tỏ chính kiến của tướng Trần Độ nhưng theo thằng tui là quá trễ. Nếu đã có bất đồng chính kiến thì khi tướng Trần Văn Trà lên tiếng trước nhân dân rằng công lao giải phóng đất nước này là của cả dân tộc, tốn bao xương máu chớ nào phải do nhờ sự lãnh đạo sáng suốt của vài ba cá nhơn thằng nào, rồi vì vậy mà tướng Trà bị chúng dập thẳng tay thì với phong cách quân nhân sao tướng Trần Độ không lên tiếng bất bình, khi bị Lê Đức Thọ trù dập te tua sao không khí khái mà quăng ấn bỏ quan, lúc được mời làm trưởng Ban Văn hóa Văn nghệ trở lại sao không tự trọng mà từ chối... để tới chừng bị chúng đạp chết hẳn, về đuổi gà rồi mới hậm hực bày đặt viết hồi ký nói này nọ.

Tui chưa từng được gặp ông tướng Trần Độ nhưng tui biết ông vì chính ổng, khi đàn anh của ổng là Lê Đức Thọ đưa ổng về làm Thứ trưởng nắm quyền lực thiệt sự ở Bộ văn hóa kiêm lưôn Trưởng Ban Văn hóa Văn nghệ TW, ổng đã mang theo một đàn em là đại tá Mai Trọng Thường về cho làm Chánh Văn phòng Bộ... Nếu ông già tui không sớm về quê thì chắc rồi cũng sẽ bị ông tướng này đá bay cho ra rìa.

Năm 1985, ông già tui đột ngột xin nghỉ hưu non, tui có hỏi thì ổng nói bố bỏ nhà theo cách mạng từ hồi mười bốn tuổi là vì bố muốn theo đảng, theo bác Hồ kháng chiến, khi lớn lên rồi bố có lý tưởng giải phóng dân tộc người dân no đủ, nay đảng này biến chất rồi, bố thất vọng nên bố nghỉ thôi... năm 2001, ông già tui mất, không đủ tiêu chuẩn chôn mặt tiền trong Nghĩa trang thành phố Hochiminh vì không đủ tuổi đảng theo quy định, anh Hai Trung (Mai Thế Trung, nay Bí thơ tỉnh ủy Bình Dương), khi đó còn là phó Bí thơ trực Tỉnh ủy Bình Dương về đám tang, ảnh hỏi tui nè thằng Phương sao kỳ vậy mày, ổng đúng ra dư sức năm mươi năm tuổi đảng rồi chớ, tui trả lời năm 1985 nghỉ rồi là ông già em bỏ đảng ngang xương, ổng không đăng ký sinh hoạt ở chi bộ nào cả, anh Hai Trung nói sao mày không nói tao trước, tao biểu tụi nó làm hồ sơ đặng ổng có huy hiệu 50 năm đảng chớ...

Nhớ, ông già tui nhiều lần lớn tiếng đặt câu hỏi rằng Sáu Phát (Nguyễn Văn Luông) bí thơ tỉnh Sông Bé trình độ nhận thức cùng sự hiểu biết thấp quá, nói về năng lực lãnh đạo cũng kém quá mà sao ngồi được Bí thơ tỉnh. ông già tui tuyên bố Sáu Phát trúng Bí thơ Tỉnh ủy Sông Bé đó là nhờ bè đảng phe phái vậy.

Tui còn nhớ, thằng Đình con trai ông Sáu Phát hồi năm tám lăm nó còn lính lác ở đâu tuyên giáo huyện Bình Long, được cho đi học chi đó, khi đó thằng này nhiều lần vô nhà tui ở Thủ Dầu Một, nó nhút nhát điệu bộ rụt rè lóng ngóng, mặt mũi thằng Đình ai cũng phải công nhận dòm nó bộ ngu khờ hết biết, vậy mà nay (2008) đường đường ông Trưởng Ban Tuyên Giáo tỉnh ủy Bình Dương, thiệt đúng là con vua thì lại làm vua.
./
Print
 
Lên đầu trang