Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Ăn chay


Sáng chúa nhựt 01/3/2009, lúc 9h15 trên kênh HTV 7, BTV Ngọc Lan giới thiệu phóng sự ngắn có nội dung giới thiệu và tôn vinh món ăn chay, phóng sự thu thập ý kiến đóng góp của hai Thạc sĩ, một giảng viên ĐH, một nghệ sĩ, tất nhiên những người được hỏi đều chung ý kiến đại khái ăn chay ngon bổ rẻ, anh nghệ sĩ Hữu Luân còn phang một câu “tôi ăn chay đã lâu và tự nhận thấy khác với hồi đó, khi ăn chay tui thấy mình không nóng giận” (?)

Bà Thạc sĩ giới thiệu món cá lóc hấp cuốn bánh tráng coi rất đẹp và tiết lộ bí quyết rằng món nọ được làm bằng đậu nành, để tạo mùi tanh như của cá thiệt thì dùng rong biển. Nghe tới đây tui đoán ngoài biển hằng hà xác cá bị đồng loại ăn thịt nên máu xương hòa tan trong nước biển lâu ngày ngấm vô rong biển mà có mùi hôi tanh. Bà thạc sĩ giải thích sở dĩ xài rong biển là vì ăn món này phải có mùi tanh cá cho giống ăn cá thiệt mục đích đánh lừa khẩu vị cho đỡ ngán (?)

Bà Thạc sĩ nọ còn giới thiệu các món thịt nướng, thịt xá xíu, gỏi tôm thịt… Tui thấy rau giá gia vị dùng toàn thứ bình thường, duy có nguyên liệu chánh là như Cá, Tôm. Thịt… thì thay thế bằng đậu nành, tức đậu phụ, tức tàu hủ ky.

Xem xong phóng sự, tui vô net, giở trang Google và Seach từ khóa ăn chay, ôi là bao la bài viết, ý kiến ý cò ca ngợi ăn chay là hợp thời trang, ăn chay là giảm béo, ăn chay thì người khỏe mạnh… Ngoài món ăn chay lại có cả đủ thứ món nhậu chay. Túm lại chuyện ăn chay sẽ mang tới đủ thứ lợi ích cho sức khỏe con người vân vân và vân vân. Có cả mấy chục địa chỉ quán xá, nhà hàng chuyên bán món chay…

- Bộ ăn chay mới là hợp thời hay sao mà ráng nuốt món chay ? Hỏng phải vậy sao, cớ chi tàu hũ mì căn mà phải giả như giò heo nấu giả cầy, cá lóc hấp, gỏi gà… tức là giả đủ thứ hết đặng ăn cho đỡ ớn.
- Với tui thì thiệt đơn giản: Muốn ăn chay là ăn, không ăn thì đừng.

Sẵn nói luôn, thường người ăn chay trường là người tu hành nơi chùa chiền am miểu, vậy chớ nay thì thầy chùa đáng nghi lắm. là tui hỏng thèm nói tới mấy tụi mướn quần áo giả trang thành thứ sư thầy sư cô giả hiệu lừa gạt bá tánh, tui là nói ở Núi Sam Châu Đốc kìa.

Nhớ, thằng Bảy Thanh em vợ tui, mấy năm 1989 – 90 – 91, cứ sau tết sắp tới rằm là nó chạy mượn chị Ba, tức bà xã tui, một máy chụp hình để nó đi Châu Đốc kiếm ăn. Năm nào nó cũng về kể đủ thứ chuyện trên trời dưới biển, nó kể chuyện thầy chùa khiến bà xã tui nhăn mặt, vì bả thứ đêm nào cũng đốt cả bó nhang in hệt hun muỗi. Thằng em vợ kể rằng mấy thằng nông phu nhà đâu quanh dưới chân núi, là lũ bạn nhậu của nó, đã thành lệ là cứ tới mùa rằm là cạo đầu lên chùa mặc áo sư mà gõ mõ đốt nhang niệm phật, sau tết thì “chia lộc” rồi dzìa dzới dzợ.

Chưa hết, thằng Hiếu pê đê con của anh hai vợ tui, thằng này học được của má nó mần bói toán lừng tiếng lừa gạt đi tới đâu bá tánh mất tiền hao của ở đó. Mấy năm không thấy nó, sau khi tui bị tai biến thì thấy nó tới nhà, tui hỏi mấy năm mày đâu mà sao mày bị chi vậy, thằng Hiếu biểu con bị tai biến nay gần khỏi, nay con về Saigon kiếm sống, nó kể mấy năm nay bị bịnh nó ở chùa trên núi Sam Châu Đốc, ngủ nơi chái bếp nhà chùa, ăn cơm thí của chùa… thằng cháu vợ tui còn kể nó phải mần đầu sai cho mấy ông thầy, xuống núi mua đồ nhậu mua thuốc lá mua rượu, thằng khốn còn khoe, nói nó uy tín thầy chùa nhờ dắt cả gái lên chùa giả khách thập phương rồi… bà xã tui điên tiết chửi đuổi nó đi, nhè thằng Bảy Thanh em vợ từ đâu tớí thăm tui, sau khi nghe thủng câu chuyện nó gật đầu xác nhận chuyện đó là có…

Bữa đó bà xã tui chưa cho ăn cơm mà đuổi cả thằng em cả thằng cháu ra khỏi nhà biểu tụi bay từ sau đừng tới nhà tao nói bậy.

Đang nói vụ ăn chay, thằng Tám Hương, em vợ thứ tám của bà xã tui, cũng là thằng năm 1990 từng theo tui thời gian…

Bẵng đi thời gian… năm 2001, tới nhà tu nó chỉ ăn cơm chan nước tương, ăn cơm cùng chuối sứ chấm muối tiêu, nó lên chùa mang thứ chao chi mà mùi nặng khiếp nhưng ăn thì béo hơn chao bán ở chợ. Hỏi ra thì do nó thề hứa chi đó mà tự giới nên ăn chay trường ba năm. Mẹ, thịt cá hỏng ăn lại đi ăn toàn tàu hũ muối sư, muối đậu phộng, đậu bắp luộc chấm chao, mít nấu chấm muối mè, mít kho tiêu, mì căn và gì gì đó nữa, lâu lâu nó mua đồ chay chi đó nơi tiệm ăn đường Trương Định mang tớí rồi hai chị em hỉ hả khen ngon… riêng thằng tui thì miễn.

Thấy thằng Tám Hương ốm nhách tui biểu cậu lo mà thịt cá cho có chất chớ tào hũ nước tương muối đậu phộng thì chết sớm bỏ vợ con ai nuôi ? Bữa tui kêu nó ăn cơm, thằng cứng đầu cứ nước tương nó chan, tui nổi cáu chửi mày ăn vậy thì đi cha mày về nhà mà ăn, tao dòm chướng mắt quá. Bà xã tui lột quả trứng biểu cậu nay mãn hứa thì ngả mặn chớ anh ba nói có lý đó, nay cậu ốm dữ lắm. Thằng thiệt, mời ăn quả trứng luộc mà nó làm như ăn gì, nó nói tanh quá khiến thằng con trai tui khi đó 10 tuổi tròn mắt dòm cậu, chắc nó tự hỏi sao ăn trứng gà luộc mà cậu chê tanh. Hic.

Còn nữa, tu tại tâm, tin phật thì có phật, không tin phật ắt không có phật. Muốn ăn chay thì ăn chay, không muốn ăn thì thôi. Đâu phải Lỗ Trí Thâm, Võ Hành giả đâu mà bắt buộc phải mặc áo tu, áo đạo vậy chớ cứ tì tì thịt chó mỗi ngày, cháo lòng tiết canh hàng bữa ?

Đã vậy, anh nghệ sĩ Hữu Luân lớn tiếng tuyên bố trên truyền hình rằng ảnh ăn chay và tự thấy mình nhờ ăn chay mà không còn nóng giận. Hic, thằng trọ trẹ giọng Quảng Ngãi nói nghe như cứt.

Để kết bài này, tại hạ còn có ý kiến rằng đối với người tu hành tại hạ do tôn trọng tín ngưỡng mà hỏng dám bàn tới, còn đối với lũ quần hùng hàng ngày lăn ra ngoài đường hứng bụi đời để giành giựt đồng tiền mà giả bộ ăn chay quá là sỉ nhục, làm như chỉ ai ăn thịt cá thì cứt trong bụng mới thối. Ngay cả Kim Dung trưởng lão cũng múa bút ghẹo lũ người đầy lòng tham sân si vậy chớ giả bộ chỉ nhất mực ăn tương chao rau đậu. Trong tác phẩm Thiên Long Bát Bộ lừng danh của mình, ở đoạn A Tử cô nương giả là một thiếu niên áo xanh buổi chiều muộn gặp nhà sư sắp trụy lạc Hư Trúc trong tiệm ăn ở chợ, ông cho A Tử hai lần lừa múc trộn vô mì của Hư Trúc lần là một muỗng đầy nước canh thịt gà quay đầy mỡ, lần sau thì miếng thịt mỡ bự béo ngậy khiến chú thầy chùa trẻ ăn rồi cảm thấy “mì này thật là ngon, đến nước dùng cũng húp sạch tận đáy…”, chú ta ngạc nhiên lắm vì không hiểu tại sao món mỳ chay hôm nay lại “thơm ngon lạ thường” khác hẳn món mỳ chay vẫn thường ăn một trời một vực.

--------------------------
Thơ Hồ Xuân Hương :

Sư Hổ Mang

Sư Bị Ong Châm

Nào nón tu lờ nào mũ thâm
Đi đâu không đội để ong châm ?
Đầu sư há phải... "gì" bà cốt,
Bá ngọ con ong bé cái nhầm.

Sư Hoang Dâm

Cái kiếp tu hành nặng đá đeo
Vị gì một chút tẻo tèo teo
Thuyền từ cũng muốn về Tây Trúc
Trái gió cho nên phải lộn lèo.

Sư Hổ Mang

Chẳng phải Ngô mà chẳng phải ta
Đầu thì trọc lốc, áo không tà.
Oản dâng trước mắt dăm ba phẩm,
Vải nấp sau lưng sáu bảy bà.
Khi cảnh, khi tiu, khi chũm chọc,
Giọng hì, giọng hỉ, giọng hi ha.
Tu lâu có lẽ lên sư cụ
Ngất nghểu toà sen nọ đó mà.
Print
 
Lên đầu trang