Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Dân chơi cầu Ba Cẳng


Lại nói, ngày nay nhiều anh em gặp thời thế mà mặc sức nương theo sự thoái hóa lũng đoạn tiền bạc kinh tế quốc gia của đám tín đồ một đạo giáo đang thạnh hành nhứt, có uy quyền nhứt xứ, bởi vậy nên giàu có tiền muôn bạc vạn phú gia địch quốc, lại giàu quá mà hỏng biết mần chi cho vơi bớt bạc tiền, nên bày ra lắm thú chơi tỉ dụ như đua nhau mua một bức ảnh chụp nào đó, giành nhau mua một trái banh có chữ ký của mấy thằng cầu thủ hạng bét, đấu giá tranh mua một gốc mai tầm bậy nào đó với giá bạc tỷ… để mua chút danh còm. Lại có mấy anh em tỷ dụ như đám Bùi Tiến Dũng rất khoái thua cá độ đá banh cho hao bớt bạc…

Ông nhà văn Vũ Trọng Phụng từng kể rằng ngày xưa, đâu hồi cả trăm năm dzìa trước kìa, có nhà ông Nghị Hách tức Tạ Đình Hách, một doanh nhơn xứ Indochine tên tuổi lừng tiếng vô tận vùng lãnh thổ có tên Cochinchine xa xôi, sanh hoạt bình nhựt của ông Nghị Hách thiệt quý sờ tộc, nội cái vụ chuẩn bị sanh phần của ổng cũng xứng đáng mần gương soi sáng cho đám em cháu tư sản đỏ ngày nay. Muốn coi đàn anh Tạ Đình Hách chuẩn bị sanh phẩn của ổng thì hãy bấm vô đây mà xem chương 23 truyện "Giông tố" của Vũ Trọng Phụng rồi lo học hỏi cho thiệt kỹ đặng ra xài cho ngon.

Các anh em nay phải kết bè phái đặng bảo vệ nhau trong công cuộc cách mệnh giữ ghế quyền lực, vậy nên ngày nào cũng tụ họp ăn nhậu đặng bàn mưu tính kế đút lót thằng bề trên này kia đặng có quyền để hành lũ dơn đen đặng cuộc sống cùng vợ con sung sướng. Lại phải tính cách răng vụ này vụ nọ cho trót lọt đừng đổ bể… Vậy anh em hãy bấm vô đây rồi các anh em tư sản đỏ hãy coi đây là cẩm nang gối đầu mà học hỏi chớ cách của anh em đang sống là thói trọc phú ngu dốt lãnh tiếng dân chơi cầu ba cẳng quê lắm nhe hôn.

Ngày xưa 1989, tui theo anh Nguyễn Quốc Khánh cán bộ của VIMEDIMEX từng thưởng thức “Nhứt dạ đế vương tại nhà ông “Tứ Hải An đường” bên quận 8, ăn bào ngư chưng đường ngọt ngay rồi lại ăn súp yến huyết nấu cua biển, ăn vịt quay kiểu Bắc Kinh là lấy lá bột mỳ cuốn miếng da vịt rất giòn cùng miếng dưa leo rồi chấm dầu hàu pha nước tương… ở phòng ăn xong thì vô ”phòng xanh” là một phòng nhỏ đèn màu xanh, trong phòng trưng đồ sành sứ, sừng tê giác, đồ bằng đồng, bằng gỗ chạm trổ… đốt trầm lên ngồi uống trà “Bạch mao” cho sảng khoái, trà “Bạch Mao mà ông Tứ Hải An biểu bạn ổng gởi từ Đài Loan qua, ổng biểu là thứ trà do mấy con vượn trắng leo lên núi hái xuống (trà Bạch Mao uống mùi thơm, vị đắng đậm mà hậu ngọt giống trà Bắc Thái của mình), ông Tứ Hải An nói trà Bạch Mao uống không hề tỉnh tỳ tức mất ngủ như trà Bắc Thái nhà mình, sau đó là đi lên phòng bự trên lầu ngồi vừa nghe ban đồng ấu ca vũ tiếng Tàu, lại thưởng thức trà Long Tĩnh chi đó mà uống thấy lạt nhách, vừa nghe hát vừa nghe ông Tứ Hải An nói chuyện bạn ổng từ Đài Loan xin bỏ tiền xây lại bịnh viện An Bình thành nhà thương thí để giúp đỡ người nghèo mà nhà nước sợ chi đó nên không cho vân vân. Thằng tui bữa đó vừa say rượu lơ mơ vừa nghe nói chuyện vừa nghe hát lại vừa có người quỳ đấm chưn cho mình…
Đó anh em từng được như tui chưa ?

Lại nói, mấy anh em tư sản đỏ trước giờ vẫn bị mang tiếng ”dơn chơi cầu ba cẳng”, tức thứ dơn chơi chưa rửa sạnh phèn, vậy nay phải lo học hỏi đàn anh Tạ Đình Hách đặng có mang tiếng dơn chơi khứ khiệc cho xứng đồng tiền.

Dzậy hén . Print
 
Lên đầu trang