Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Liên hoa tửu sắc


Người đàng hoàng có tiền ăn xài đúng cách, dân kinh đô nổi danh giỏi kiếm bạc biết xài tiền cung cách sinh hoạt xa hoa quyền quý vương giả, bởi vậy mới có câu “Dân kinh thành là quan tam phẩm”.

Thời buổi nay thiên hạ giỏi ăn xài dở cách mần ra bạc, vậy chớ nhu cầu quá nhiều quá cao.

Ở miệt vùng sâu vùng xa, thằng Tư thằng Tám con dì Ba thím Bảy theo chú nó mần việc ở xã được mấy năm, nay thực hiện chủ trương tách huyện thành lập thêm xã mà khơi khơi nó đặng ông xã trưởng. Vậy chớ nề nếp sanh hoạt của ông chủ tịch xã vẫn cứ thằng Tư sạc bồn cà phê mướn cho bà Út năm nào, ăn nói mở miệng là ông chủ tịch chửi thề đù má đéo bà, vô quán vẫn khi đứng lên lại lè nhè đòi ký sổ thiếu nợ… nghĩa là vẫn hườn cốt khỉ.

Lại nói, đám người nhà nước thì Nam chí Bắc in hệt, nếu đã là chỗ mối man ăn chịu thì tụi nó làm giá trắng trợn, rồi vừa ngửa tay nhận tiền chung chi, tay nhét túi miệng giao hẹn ngày mai còn phải một chầu. Một chầu của tụi nó thì trước là gậu đầu thanh nữ, sau là bia ôm mát trời, màn kết là khách sạn mát xa từ A tới Z đó nha. Đ.m lũ người nhà nước thì ba vụ này bất kể là thằng cán bộ thành phố mang giày đánh xi bóng láng hay thằng chủ tịch xã miệt vùng sâu vùng xa chân mang dép lào dính đất đỏ.

Dắt tụi nó đi thì đầu tiên là kiếm một tiệm gội đầu có máy lạnh để cho mấy thằng người nhà nước vô nằm ghế khoe khoang mình hay mình giỏi với đám đĩ rạc. Thứ hai là đi một quán Karaoke nào mà đám đào mập béo da trắng vú bự, nếu mặt mũi xinh xắn càng tốt và nhứt định là mấy em phải chịu khi khách vừa yên chỗ ngồi là nhứt loạt cởi đồ chào hàng, để cho các quan chức đảng viên hay không đảng cũng vừa tay thì rờ bóp vừa há miệng cho em út đút đồ ăn… Sau màn ca hát là tới mục đi khách sạn mát xa, vô khách sạn thì lo mà trả tiền ticket mat xa, trả rồi thì còn phải nhớ nhét túi mỗi đàn anh năm trăm ngàn để mấy ổng trả tiền chơi bời cho em út. Có thằng còn chạy ra kiếm biểu anh Phương nhớ tính tiền cho em thêm một xuất, của em là hai xuất…

Thời kỳ chưa kiếm được thằng lính ruột đủ tin cậy để thế mạng cho mấy vụ này, thằng tui tự thấy tội nghiệp mình vì chén cơm manh áo của vợ con mà phải đi với mấy thằng chó má mà làm mấy chuyện cứt đái đó.

Nhà nước thuộc địa Indochine cách nay hàng trăm năm trước sản sanh ra tầng lớp quan huyện và hàng ngũ chánh tổng lý trưởng sao mà giống in đám chủ tịch từ quận huyện xuống phường xã của nhà nước ngày nay, tụi nó giống hệt nhau trong mấy vụ kiếm chuyện để xài quyền mà hành lũ dơn đen thấp cổ bé miệng bởi mục đích làm tiền. Tụi cán bộ nay thủ đoạn tham nhũng hối lộ còn tinh vi gấp bội cha chú ngày xưa.

Còn nữa, nhà nước thuộc địa Indochine còn văn minh hơn hẳn ở chuyện cho phép báo chí trong nước tự do ngôn luận mặc sức tuyên truyền các thứ chủ nghĩa . Print
 
Lên đầu trang