Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Tui cũng biết sơ sơ

Lại nói, người ta vì cái tôi (le moi) mà có ai chịu nhận mình thua kém người khác về sự khôn ngoan cũng như sự trải nghiệm cuộc sống. Có nhiều ông anh, hay chú em khi bị ai đó ám chỉ mình không khôn ngoan từng trải, không giỏi trong các ngón ăn chơi và vân vân là mặt mũi cau có tối lại vì tức, nếu có thể là lập tức lớn tiếng cãi lại, sợi gân nơi cổ nổi to bằng ngón tay.

Thằng tui cũng từng bị mấy “dân chơi xóm ấp” mát mẻ thời về quê bán muối hồi đó, thằng tui gật đầu tự nhận nay tui về quê đuổi gà cho vợ, thiệt kiếm tiền hỏng bằng thằng Ký Hai, một này nó đi sạc bồn café còn có mười lăm ngàn chớ tui thì hỏng có sức để làm rẫy, lại hỏng biết nghề sửa đồng hồ như thằng Bé, vậy so ra tui không bằng ai thiệt chớ. Thằng Sơn “chùa” là “huyện đề” cười mát mẻ biểu anh Ba là người giỏi lắm chớ, chẳng qua hỏng có thời mà thôi, nghe nó nói thằng tui mần thinh giả điếc. Thiệt đúng với câu "hổ lạc bình dương khuyển hí diện"

Nhớ, năm 2001 sau khi về Saison, thằng tui đói khổ vậy nên từng lăn lộn làm cò trong đám công ty chuyên bán hóa đơn, khoảng thời gian từ tháng 6/2001 tới tháng 12/2001 tui từng quen biết sơ sơ với đám đại ca trong làng hóa đơn thời điểm đó. Lại với tên tuổi của Phương “cận” nên tui tới đâu vẫn được đám anh em trong “làng đá” cũ nể nang, đám làng đá mà năm 1995 những thằng từng hàng ngày tập trung tại “cây nhãn” nay đều làm công ty. Vậy nên tui không khó khăn để chạy cò kiếm tháng vài triệu .

Trong làng công ty bán hóa đơn thì mấy thằng hàng “sư tổ” sắp theo thứ tự mà thời đó tui nghe được là thằng K. ; thằng P. ; thằng D. “c…”, thằng T. “đ…”, thằng H. “b…”, thằng G. , thằng D. “r…” Tụi này năm 2002 thì không còn chuyên bán hóa đơn mà làm thêm thứ khác.

Tới 2004 thì tui nó nghỉ hẳn để làm ăn những việc đàng hoàng, và đương nhiên vì là dân có nghề nên chuyện công ty tụi nó trốn thuế là dễ như thò tay lấy đồ trong túi. Công ty thằng nào cũng bự tổ cha nhưng nhà nước đừng hòng lấy được xu tiền thuế nào của tụi nó.

Có hai thằng cũng lừng tiếng mà tui không quen, không biết mặt là thằng C. “t…”, thằng N.L.N.

Còn hai thằng hàng “sư ông” mà tui từng gặp vài lần nhưng không trực tiếp làm ăn là thằng Đ. “ma”, thằng T. , thằng T. thì hồi đó thấy nó ngày nào cũng ngồi tại công ty TT của nó ở Gò Vấp, mấy thằng giám đốc của nó toàn tụi ở trọ trên Bình Dương. Thằng T. còn cho lính đeo bảng tên phòng TC-HC để lòe người lạ, tui thấy rất nhiều tay có tuổi bụng bự đi xe biển số xanh 61 vô gặp nó. Thằng T. này từng dính vụ hối lộ thằng giám đốc Sở xây dựng Bình Dương chi đó… Khi nghe tui hỏi gốc gác của thằng T. thì thằng Hùng lính của thằng Đ. “ma” chửi thằng T. rầm rĩ và còn nói nếu mà gặp sẽ đánh thằng T. vì tụi nó làm ăn chung mà thằng T. qua mặt đám thằng Đ. “ma” và thằng Hùng vụ tiền bạc chi đó .

Mấy thằng hàng sư tổ trong nghề bán hóa đơn ; úp thuế nhập khẩu ; mua hàng trả chậm, mua cao su của các công ty trong nước giá cao, mua xong thì bán giá rẻ lấy tiền mặt rồi "úp" ; Đương nhiên tụi nó là sư tổ thì mọi chuyện đều là người khác đứng ra làm chớ tụi nó chỉ ngồi một chỗ mà "chỉ đạo". Tui nghe kể chuyện thì thấy nào khác chi hoạt động của Mafia mà tui từng đọc trong cuốnn "The Godfather", này nhen, tui hãy lấy một thí dụ mà tui nghe kể một vụ của thằng K. "úp" nợ của công ty cao su P.R . Đầu tiên là thằng K. tính toán rồi nói với thằng T. là em vợ của nó, thằng T. lại kêu thằng D. "r..." tới để ra lịnh, thằng D. "r..." lại kêu thằng Q. là anh bà con để truyền đạt chỉ thị cùng cách làm, thế rồi thằng Q. chạy đi kiếm thằng Đ. là giám đốc công ty VQ để cùng bàn bạc chi tiêt rồi hai thằng "phối hợp" cùng nhau làm.

Hãy cứ giả dụ nếu trong trường hợp rủi mà vụ việc bể ra thì thằng Q. và thằng Đ là hai thằng được đàn anh lo tiền bạc cho đi trốn. Khi hai thằng Q. và Đ. bị bắt thì tới lượt thằng D. "r..." bấm nút hô biến để đàn anh ở nhà lo dàn xếp và thế là mọi tội lừa đảo trốn thuế vân vân sẽ do hai thằng Q. và Đ. gánh hết... Vài năm sau khi ra tù thì đàn anh sẽ chi trả tiền cho công lao đó... thằng tui nghe kể mấy năm trước tụi nó từng cho một hay hai thằng quan trọng đi trốn qua nước Anh để định cư...

Vậy đó chẳng phải là cách hoạt động của đám Mafia bên xứ Mẽo thì là gì ?

Nói thêm, thằng Q. này hồi gần cuối 2001 sau khi sếp của nó là thằng D. "r..." bỏ nghề ( thằng D. "r..." nói với tui rằng do thằng anh ruột của nó làm cảnh sát kinh tế biết và cấm nên nó bỏ nghề) thì nó gặp tui và dẫn tui đi mần cò vài lần, sau nó khuyên tui muốn giàu nhanh thì hãy làm theo kiểu mà nó từng làm cho thằng D. "r...", tui nghe rồi hoảng hồn mà lắc đầu. Thế rồi từ đó thằng Q. không thèm gặp tui nữa. Sau này nghe nói nó giàu lắm rồi lại cũng đã bị bắt...

Nói tiếp, mấy thằng hạng hai thuộc hàng hàng “sư ông” thì ngoài chuyện mở các công ty để bán hóa đơn, tụi nó còn móc ngoặc với người nhà nước mở công ty đi song song với các công trình, dự án lớn để ký hợp đồng khống xuất hóa đơn rút tiền, chờ khi nào công trình hoàn thành quyết toán bàn giao nghiệm thu xong thì tụi nó cũng cho các công ty đó "úp" để xóa dấu vết.

Tính ra, tụi nó thì thằng nào cũng từng mở vài trăm hay ít cũng vài chục công ty ma để làm ăn các kiểu. Cùng ăn chia để bảo kê theo đó, nhiều thằng là cán bộ thuế cũng giàu theo.

Tụi nó nay mạnh giỏi ông chủ lớn công ty bự làm ăn công việc đàng hoàng đầu tư nhiều kiểu nhiều nơi vân vân .

Lại nói, khi hải quan bị mất tiền thuế nhiều quá nên bãi bỏ vụ ân hạn đóng thuế. Đám đàn em sau này mới kiếm người đứng tên để mở công ty chuyên bán hóa đơn rồi nhiều thằng bị bể và bị bắt. Đầu tiên phải kể thằng Đ. “ma”, tiếp đó là nhiều thằng bị lên báo mà tui không quen không biết tên nhưng có thể kể vài cái tên tui quen biết sơ sơ, đó là thằng P. ông chủ công ty K.B (thằng P. này tui biết từ những năm đầu thập niên chín mươi, nó hàng tay tổ trong chuyện làm ăn từ hồi đó còn bao cấp. Kể ra thì thằng P. này thuộc hàng sư tổ đẻ ra nghề mua bán hóa đơn, nhưng do tánh tình thằng này cu-li quá vậy nên bản thân nó bể rồi bị truy nã toàn quốc phải trốn ra Vũng Tàu núp kỹ, thời gian ngắn thì báo chí đăng tin nó ra đầu thú), đó là N. “già” mà hồi tết năm 2003 khi gặp thì anh N. rủ tui xuống Cần Thơ “làm ăn”, nghe ảnh rủ tui lắc đầu mà còn khuyên ảnh đừng đi, đừng làm nữa.

Trong đám hàng con cháu sau này bị lên báo Công an thì lẫy lừng nhứt là thằng N. “con”, tui từng gặp nó trong Tân Bình khi nó đương thời, thằng này mặt mũi cô hồn ăn nói hỗn xược, cũng chính nó nói cho tui biết nó là em vợ và có thời đi theo một thằng "hàng sư tổ" từng là em út chơi rất thân với tui. Thằng N. "con" này nó dựa vô việc chung chi cho tụi thuế nhiều nên rất liều mạng, tui nghe nói trong vụ của nó đã có một thằng cán bộ thuế ở Cần Thơ tự tử. Nghe kể chuyện công an rượt bắt nó từ Cần Thơ về Saigon cứ như trong phim vậy.

Còn mấy thằng hàng con cháu mà nay đã sống lâu lên lão làng râu dài võ giỏi núp kín là thằng P. “đ…”, thằng N. (thường xưng tên là T.), thằng D. “DD” và còn thằng nào nữa thì tui không nhớ…

Thằng tui từng nói đùa với đám anh em rằng tôi cũng từ trong đống cứt với tụi bay chui ra, mà tôi thuộc thứ nghèo thì đâu thằng nào nỡ mà chơi tôi tội nghiệp. Thằng D. "c..." cười hè hè nói anh em mình ra ngoài thì tha lừa thiên hạ chứ chúng nó nghe tên mình đã vãi đái rồi. Tui xua tay biểu ấy chớ đừng kể tôi vô, tôi ăn giải gì mà mang tiếng học chung lớp với tụi bay thiệt là chết tôi . Thằng D. "r..." nhăn nhó nói anh Phương phải biết rằng em cũng chỉ làm cò như anh thôi mà. Tui chỉ mặt thằng D. "r..." biểu nó rằng thằng K. kể tao nghe rồi mày khỏi giả bộ với tao, còn thằng Q. có lần dẫn tao vô chỗ nó ở là miếng đất ở Bình Triệu của mày, thằng Q. nó từng khóc kể với tao về mày dữ lắm đó mày, nó nói khi mày nghỉ rồi thì nó khổ lắm mà mày đéo cho nó đồng bạc nào hết...

Vì quen biết sơ sơ với mấy đàn là anh ông chủ thiệt sự của hàng ngàn công ty ma chuyên lừa đảo trốn thuế vân vân nên thằng tui mở công ty ra ngoài làm ăn, việc chi mà thiên hạ kiếm ăn được đương nhiên có mặt thằng tui, nói hỏng phải lớn lối chớ riêng thằng tui thì chớ hề biết sợ bất kỳ ông anh bà chị là chủ bất kỳ công ty nào xủ quẻ toan tính giở chiêu gài thế lừa gạt úp nợ vân vân và vân vân.

Hichic, hết chuyện rồi .
Print
 
Lên đầu trang