Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Chỉ 6 % dân thành phố sử dụng xe buýt...


alternative text
Nhớ, những năm 1976 – 1977, thằng tui chỉ còn nhớ được mấy tuyến xe buýt trong nội thành như Sai Gòn – Phú lâm ; Sài Gòn – Bà Quẹo ; Sài Gòn – Bình Triệu…

Tui còn nhớ hồi đó các tuyến xe buýt cứ 5 phút một chuyến, tui ở số 22 Nguyễn Trãi (ngã 6 Sài Gòn mà hay còn gọi là ngã 6 Phù Đổng), trước cửa nhà 22 là bến đậu xe buýt tuyến Sai Gòn – Phú Lâm, mấy bác tài lớn tuổi lái xe thiệt cừ, bánh xe luôn đậu sát lề chỉ hở chút xíu, anh lơ nhảy xuống la tới ngã 6 Sải Gòn cô bác ơi…

Thằng tui khi đó còn nhỏ thường hay đi xe buýt tuyến Sải Gòn – Bà Quẹo trên đường Lê Văn Duyệt (sau đổi tên đường là CMT 8) để về nơi ngụ cũ ở Hòa Hưng trước khi chuyển ra Sài Gòn.

Người Saigon không đi xe buýt bởi vì xe buýt không thích hợp với hoàn cảnh phải liên tục chạy ngược xuôi kiếm ăn hàng ngày nên chiếc xe Honda dame cũ mèm là chiếc cần câu cơm không thể không có thuở đó. Tui còn nhớ, hồi đó đi xe buýt đông nhứt là mấy bà buôn bán, sáng đi xe buýt vô thành phố buôn bán, đến chiều lũ lượt quang gánh trước sau leo xe buýt về ngoại ô…

Hồi đó khách đi xe buýt còn là đám sinh viên ở lục tỉnh lên đi học đại học hoặc đám học sinh do cơ quan cho lên Saigon theo học mấy trường trung cấp tài chánh, trường lý luận nghiệp vụ hay trường kỹ thuật gì gì đó…

Nhớ, Saigon hồi đó dân không nhiều, xe buýt không nhiều, mỗi tuyến đường chỉ có một hai hãng xe buýt chạy rước khách, và chuyền xe nào cũng gần đầy khách. Hẳn bà con còn nhớ, tuyến xe buýt Sài Gòn - Phú Lâm thì chuyến nào cũng chật cứng người.

Hồi đó, xe buýt lưu thông trên đường luôn phải nhường đường cho các loại xe khác, lại sợ nhứt là đụng nhằm người đi xe máy, xe đạp, các anh lơ thò đầu khỏi cửa sổ xe buýt tay vỗ thùng xe rầm rầm miệng la lớn "dzô... dzô nè cô bác ơi..." để dẹp đường...

Thằng tui nhớ rõ rằng hồi đó các bác tài xế xe buýt cẩn thận lắm vì xe buýt bự quá mà, sơ sảy là gây tai nạn như chơi. Mà hồi đó tài xế xe buýt toàn mấy người già cầm lái.

Nay vẫn vậy, mặc dù là dân tứ xứ mà đã có hộ khẩu Saigon thì có mấy ai đi xe buýt ngoại trừ đám dân từ ngoại ô và sinh viên vân vân, vậy mà xe buýt nhiều vô kể, lại chỉ toàn lựa mấy tuyến đường đông nhỏ hẹp mà chui lấn vô rước khách. Giờ cao điểm thì chính những chiếc xe buýt khổng lồ chạy bạt mạng trên đường phố là nguyên nhân trực tiếp gây kẹt đường ách tắc giao thông.

Bản tin thời sự của đài truyền hình Việt Nam tối ngày 06 tháng 10 năm 2009 công bố theo thống kê thì chỉ 6 % dân thành phố Hồ Chí Minh sử dụng xe buýt làm phương tiện đi lại, ti vi còn quay cảnh rất nhiều chiếc xe buýt ở Saigon thênh thang chỉ lèo tèo vài ba trự ngồi trong đó.

Không biết chừng nào nhà chính quyền thành phố mới chấm dứt chuyện áp dụng máy móc bắt chước ngoại quốc mà thiếu tư duy thực tế để theo đuổi cái thuyết viển vông chưa phù hợp là tạo cho dân thành phố thói quen sử dụng xe buýt thay thế phương tiện cá nhơn?

Nhà phê bình Mao Tôn Cương khi biết chuyện thì lắc đầu quầy quậy mà rằng : “ngu dốt… ngu dốt…
Print
 
Lên đầu trang