Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Tám chuyện


Thằng tui bữa nay rảnh quá chợt nổi máu tám chuyện người khác.

Nói với ông nhạc sĩ

- Ở tuổi của ông thì chả ai lại dại dột mà đụng tới ông, lý do đơn giản là ông chỉ chờ có cớ để đi chuyến tàu suốt về quê đoàn tụ ông bà. Thời điểm này đã là cái ngưỡng gần đất xa trời của ông mà đụng tới ông rồi ông lăn đùng ngã ngửa ra thì chết người ta à ? Cắt in tờ nét là cách tốt nhất có thể làm đối với ông đó ông già gân ạ.

- Về VNTP cùng FPT thì là người từng trải chắc ông hiểu, ở xứ này có ai khoái vô nhà đá mà dám cãi lịnh của an ninh? Họ cũng vậy thôi, dư biết dính vô chính trị là vô cùng nguy hiểm ?

- Cũng cần phải nói với ông rằng xưa bên Tàu có Bá Di Thúc Tề tiết tháo thà chịu chết chớ không mất nghĩa khí, nhưng đó là quân tử Tàu, còn xứ mình thì nào giờ chưa nghe ai nói là có quân tử Việt ? Họa chăng là Trần Bình Trọng, Trần Khắc Chung thì đều đã chết cả… mà nay nếu có cũng làm sao vì ông mà họ chịu gánh họa vô duyên rứa được hả ông già gân ?

- Vậy nếu ông có phiền thì phiền ông hãy phiền người có quyền ra lịnh cắt mạng của ông chớ đừng thèm phiền mấy đứa nhà mạng nhé ông già gân.

- Nhà nước nào lại dung dưỡng những nhân vật chống đối ? Ông như là thứ ung nhọt cực độc trong bọc mà họ không chu di nhà ông cũng là dân chủ lắm đó chớ nếu không thì nhẹ lắm con cháu ông còn không được thi đại học nữa kìa. Chả nhẽ ông quên thời cải cách ruộng đất người ta giải quyết những người đối lập ra sao rồi hả ? Nếu nhớ ra rồi thì hãy bảo con cháu cúng gà mà cảm ơn trời phật vì cái đầu của cha, của ông chúng nó giờ này con nằm trên cổ để sáng sáng chúng còn được đi đổ bô nước tiểu cho ông đi nhé ông già gân.

Mãi tới lúc sắp ngủm cù đeo, đến khi một chân đã chạm đáy mồ thì mới dám đi tìm cái tôi đã mất khí muộn. Tôi không đồng cảm cùng ông được.

Nói với anh Quát

- Anh có biết câu giận cá chém thớt ? Người ta không làm gì được cá thì đành chém thớt cho hả. Anh sẽ không còn được bình yên tọa hưởng phú quý cho tới khi nào có được một cái thớt khác thế mạng. Khuyên anh mau mau tỉnh ngộ trả ấn từ quan về ở ẩn đặng tránh tai bay vạ gió.

- Xét kỹ thì anh thuộc loại tập tước chớ bản lãnh thiệt hỏng có, ngày trước nhờ oai danh của cha mà anh đặng chức Phó Ban tuyên giáo TW, vậy mà trong chuyến đi công tác Cu Ba anh giở trò sàm sỡ chi đó rồi bị một nữ cán bộ dưới quyền xáng cho bạt tay nổ đóm mắt, đã vậy về nước còn bị mất chức... Giờ anh lại bị đám lính lác dốt nát dưới quyền tham mưu bậy bạ rồi cũng do anh kém cỏi ngu ngơ không biết phân phải trái, chẳng hay họa đã gần kề nên bút sa gà chết. Tội nghiệp cho anh mà cũng đáng đời anh.

- Mà đám nhân viên trong cơ quan của anh đâu phải là do thi tuyển đàng hoàng mà toàn thứ con cháu người quen gởi gấm đặng kiếm cái biên chế khỏi sợ chết đói vậy sao đủ năng lực làm việc, sao khỏi liên tục mắc đủ thứ lỗi lầm dẫn đến tuyệt quan lộ của thủ trưởng ?

- Cá nhân anh nay đang là cái bia để hàng vạn nhà văn và nhà báo tự do ngắm bắn. Chỉ anh và cái ban biên tập nhỏ bé dưới quyền anh làm sao có thể là đối thủ của bằng nấy người ? Chẳng lẽ anh còn hy vọng vào phép lạ ?

- Hãy về nhà hỏi vợ anh xem có phải hôm trước bà ấy đi xin quẻ thì thầy Bảy pê-đê đã phán rằng tài lộc ơn trên ban cho nhà anh đã tận, công danh của dòng họ nhà anh đến hồi kết rồi phải không ?

Nói với 2 đàn anh xứ bọ

Đại nhân không thể không có quyền, Tiểu nhân không thể không có tiền.
Nghèo không thể đụng đến giàu, giàu không thể đụng đến quan".


- Mấy anh đã là tiểu nhân chưa vậy ? Mấy anh đã là nhà giàu chưa ?

Tui dám cá là chưa, vì suốt ngày tả xung hữu đột trên mạng in tờ nét để "pốt en trai" rồi đếm số người truy cập vô trang mạng mà hô sướng sướng, cứ mải lo thống kê lượng còm măng để mà nói dóc ồ kìa kìa trang của tui giá hàng triệu "đố là"... thì làm chó gì còn thời gian kiếm tiền nuôi bà vợ gầy còm cùng lũ con nheo nhóc.

Với mấy người như 2 anh thì xin có lời khuyên:

- Hãy cứ lo mần cách răng mà sáng có tô phở 24 điểm tâm.

- Hãy cứ lo mần cách răng mà trưa tới ngồi tiệm cơm Tàu thưởng thức món ngon lạ.

- Hãy cứ lo mần cách răng mà tối ghé ngồi ở Chu bar làm vài ly vui vẻ tán dóc với bạn bè.

- Hãy cứ lo mần cách răng mà khuya về nằm ở biệt thự có chân dài nào đó dỗ giấc ngủ.

Được thế thì thiên hạ đã bớt nhiễu sự ?

Ua chầu chầu, dân bọ mà. Tụi hắn thì cứ là... muốn tất.

Nói với đàn anh Phạm (Viết)

- Đàn anh tưởng đùa với lửa là sẽ nổi tiếng mà khỏi trả giá ư ? Đàn anh đã kêu người nhà chuẩn bị bánh mì thuốc lá chưa ? Đã có nghe công phu Nhiếp hồn đại pháp rồi phải hôn ?

Nói với 2 ông giáo sư Nguyễn và Phạm

- Đội đá vá trời để tìm đường lên đỉnh Ô lem pi a.

- Xin tặng mấy ông câu hát “… vách núi cao cao nhưng mà lòng quyết tâm còn cao hơn núi…
Print
 
Lên đầu trang