Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Tản mạn đầu năm


Sau nhều năm mới lại kiếm tiền theo lối lượm bạc cắc bằng cách mở quán phở, mà nay thằng tui trực tiếp nhìn ngó từ A tới Z với những mong tạo dựng tên tuổi trong làng ẩm thực xứ Thủ.

Chuyện khác thằng tui hãy khoan nói mà chỉ nói vụ ăn phở hết nước trong tô. Tui là thằng ưa phở nhứt trong các món thường ăn, cách ăn của tui có thể khiến nhiều người bĩu môi bởi khi ăn phở bất kể là tại siêu thị Packson Lê Thánh Tôn, phở Hòa Paster, phở Tàu bay Lý Thái Tổ hay tại quán phở Ba Thương xứ Thủ Dầu Một… hễ ăn phở là tui thường bưng tô ngửa cổ mà húp cạn sạch nước lèo.
Mấy thằng nhà quê dân Nam Định vô Saigon bán phở rất được tui chiếu cố vì tụi hắn nấu phở có chút nghề, giờ nghĩ lại thì quả thiệt rằng tụi Nam Định tha hương đã nghèo mà hèn, tụi hắn bán phở cũng do đói khổ mà ham lời bất kể lương tâm nghề nghiệp, cơ bản là lười biếng ngại khổ.

Nay tui mở quán phở và trực tiếp làm mọi việc nên tui mới biết chuyện mua đủ xương bò theo ý mình để nấu phở là rất khó, bản thân tui cũng không mua được nhiều xương ngoài chợ mặc dù đã tố lên giá 15 ngàn đồng/ký, vì vậy mà tui phải tìm vô tận lò bò móc nối để mua, nói là phải móc nối bởi vì xương bò đi theo thịt chớ không bán ra ngoài, giả dụ một thớt thịt bò lớn ngoài chợ vô lò mua nguyên thịt của hai con bò thì lấy kèm theo xương của hai con để bỏ cho mối, từ đó tui biết các quán phở bắc để bảng Bắc Hải Hà Nội bán giá bình dân thì việc mua xương là khó, mẹ, chỉ bằng vài ký xương mà tụi hắn nấu nồi nước lèo bự tổ cha rứa thì lấy chi làm ngọt? Ra là nào giờ thằng tui là đồ ngu đi ăn phở cứ miệt mài bưng tô mà húp thứ nước lã pha bột ngọt của bọn phở Bắc Hải Hà Nội đểu nhưng hỏng hay. Tất nhiên là phải trừ mấy quán phở nổi tiếng vì họ có thể hợp đồng các với công ty giết mổ gia súc nào đó giá thiệt cao để mua đủ lượng xương bò, với giá bán mấy chục ngàn một tô phở thì chuyện tố giá cao giành mua xương bò là điều dễ dàng.

Thằng tui nào giờ ra đời kiếm ăn, may mắn được anh em giúp đỡ rồi nổi tiếng cũng là do tánh tui khi kiếm tiền thường tùy theo môi trường mà tùy biến hành xử cho phải, cho đẹp. Nay, với thực khách của Nguyệt quán, bình thường bà con ăn phở bỏ quá trời nước thằng tui thấy nhưng mần thinh… nhưng nếu là đút cho on nít ăn thì tui mạnh dạn mở lời khuyên phụ huynh rằng anh (chị) cho cháu ăn tại quán phở khác thì tui không biết nhưng nếu là ăn phở ở quán tui thì tui đề nghị anh (chị) không cần cho cháu ăn bánh phở nhiều mà hãy cho cháu ăn thiệt nhiều nước bởi vì nước lèo tui nấu rất nhiều xương và nấu liên tục 12 tiếng đồng hồ bởi vậy nước phở rất bổ, rất tốt cho các cháu bé…

Tối qua 30 tết, rảnh rỗi anh em ngồi nói chuyện chơi, thằng P. “cá” biểu anh nấu phở khỏi cần xương nhiều, em đi ăn nhiều quán em biết, hồi em còn làm cá ngày nào em cũng mở hàng của quán phở đầu dốc đây mà, em từng thấy bà chủ quán đổ nước rồi nêm bằng mấy gói bột chi mà bao màu xanh, rồi cho mấy cục mỡ bò vô nồi nước lèo nổi béo lên là được. Em còn thấy anh nêm nước mắm vô nước lèo chi vậy, nước mắm là ăn hủ tiếu, còn phở thì chỉ muối với bột ngọt, mà anh phải nêm nếm thêm đường với muối vô cho ngọt chớ nói thiệt là phở của anh em ăn nghe lạt nhách.

Nghe thằng P nói tui mới hiểu tại sao nó chỉ ăn phở quán tui một lần rồi nó không ăn nữa.

Tui có nói với thằng P rằng phở nay đã là đại diện cho Việt Nam, ở nước ngoài nếu nói kim chi thì là Hàn quốc, món Su si là nghĩ tới Nhựt Bổn, nhắc tới phở là họ nói đến Việt Nam, phở là ngon lắm, nổi tiếng ra thế giới thì tất nhiên phải có cách nấu đàng hoàng chớ đâu thể tùy tiện nấu tầm bậy như dân Bình Dương rồi biểu đó là phở cho được. Vậy mà thằng P “cá” thờ ơ rõ, ngó bộ nó thì chỉ nghe qua rồi quên tuốt…

Nhớ, nhiều vị khách vô Nguyệt quán hỏi có bán bò kho hôn, khi nghe trả lời rằng không thì họ đứng lên bỏ đi ra, mà bò kho nổi tiếng nhứt ở Bình Dương cũng khó có thể bán tại chỗ nào khác ngoài đường Phạm Ngũ Lão, bởi thứ bò kho nổi tiếng đó được nấu bằng gân bò, mỡ bò nước, xả, ngũ vị hương, bột ca-ri, dầu hạt điều sao cho tô bò kho dòm đỏ lừ, muối và thiệt nhiều đường sao cho ngọt ngay mới ngon (?) alternative text

Từ ngày 28 tết tới bữa nay vì a muội đã nghỉ tết nên không có người phụ, nước lèo phở của Nguyệt quán được nấu như sau:
- 3 ký xương ống bò nấu trong 20 lít nước trong 7 giờ.
- Mỡ nhừ.
- Bột ngọt + đường + nước mắm thứ ngon.

Cứ thế má con gái múc bán không kịp, khách ăn xong khen ngon khen ngọt rối rít. alternative text

Tội nghiệp các vị tiền bồi Tản Đà Tú Mỡ Thạch Lam Nguyễn Tuân Vũ Bằng… bị dân xứ Thủ Dầu Một cười lên đầu vì các vị là những người tiên phong khiến món phở trở nên món ăn thuần Việt nổi tiếng trên thế giới, còn nữa nếu phở mà tầm bậy như thứ mà dân Bình Dương đang hàng ngày rối rít khen nức nở thì Vương Hồng Sển tiên sanh đâu mất thời giờ ngồi mài mực mà viết lời ngợi khen mãi không thôi. alternative text
Print
 
Lên đầu trang