Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Café đắng cuối năm

25 tết ngồi cùng thằng Phương “cá” và anh Ba Q vừa uống café lại cùng bàn chuyện cây kiểng hoa lá, nói riết hết chuyện rồi anh Ba Q quay qua nói với thằng Phương vụ vợ ổng ngoại tình, thấy vậy thằng tui giả điếc đốt điếu thuốc phì phà ngó bèo trôi nước lớn trên sông, có chút lạ là tháng trước thì đám bèo trôi bên này sông kéo theo đàn cá xác nhỏ đớp bóng coi rât vui mắt, tháng này thì bèo và lục bình trôi tuốt bên kia sông… ráng không thèm để ý chuyện qua lại của hai thằng kế bên... vậy chớ ngồi chung bàn sao tránh khỏi lỗ tai phải nghe, thiệt rác tai, tui nghĩ cách sao để cha Ba Q đừng nói nữa, tui chọt vô biểu ối thứ đàn bà đã ra đưa hàng cho thằng khác múc thì còn coi chồng con ra đéo gì nữa mà lại là thứ vợ nhỏ không giá thú, còn về đứa con thì anh cứ nói việc bả sanh đứa con cho anh là do bả tính toán sai giờ bả ráng mà nuôi. Chớ anh đòi nuôi con thì anh đã lộ tẩy bị nó nắm cán để làm tiền hốt hụi chót, mà cũng do anh kiếm hỏng được tiền thì nó mới bỏ anh theo thằng khác. Em nói thiệt, tính theo thời giá giờ mỗi tháng anh kiếm bỏ túi 200 triệu thì kể cả là con gái nhà lành chừng 20 tuổi nó cũng theo làm vợ anh, anh lớn tuổi mà tối ngày nói tới con đàn bà thối đó hoài dzậy. À, nhìn bộ đồ bông trong tấm hình bữa trước anh Ba đưa em coi thì anh là cảnh sát chi vậy, dòm anh Ba trong tấm hình phong độ dữ ?

Anh Ba Q trả lời:
- Ừa, hình đó là anh chụp hồi mới ra trường, bộ đồ anh mặc đó là cảnh sát dã chiến.

Tui quay qua thằng Phương "cá" trầm trồ, coi, anh Ba trong tấm hình bự con đẹp trai mặc đồ trận oai quá, tui dám cá hồi đó ổng sát gái dữ lắm à, em nói vậy đúng rồi phải hôn anh Ba... liếc thấy nét mặt ông anh 58 tuổi bừng sáng hả hê quên chuyện chửi con vợ bắc kỳ lai nay 48 tuổi mập như heo mà ngựa khiếp đang cặp với thằng nào đó mới 30 tuổi còn vác cái máy giặt của chồng mua mang tới cho bà già thằng đĩ đực, tui làm như thán phục hỏi tiếp:
- Hồi đó anh là cảnh sát ở đâu ?

Anh Ba Q nói:
- Đại đội Cảnh sát dã chiến đóng ở Châu Thành, nay là Công An thị xã đó, anh ra trường đeo lon Thiếu úy, hơn mười năm sau lên Đại đội phó mà vẫn thiếu úy, hồi đó lên lon khó lắm chớ đâu phải như giờ mấy thằng giao thông đeo lon đại úy, thiếu tá đầy nhóc mà làm công việc chặn xe trên đường của thằng lính.

Kéo hơi thuốc rồi phà khói, anh Ba Q nói tiếp:
- Tụi Cộng sản biểu anh là ác ôn, hỏi dàn thuế vụ coi mấy chục năm làm ăn anh có thiếu đồng thuế nào không, anh chỉ cần photo hóa đơn đưa lên là được hoàn thuế chớ khỏi cần bản chánh như người khác, cha Trưởng Chi cục thuế thị xã bạn anh anh biết chả từ thời còn là lính rồi lên Chi cục trưởng rồi chuyển lên Cục.

Tui hỏi:
- Sau 30/4 anh có bị sắp vô hàng nợ máu nhân dân không ?

Anh Ba Q gật đầu:
- Tụi nó biểu anh là ác ôn có nợ máu với đồng bào gì đó, đ.m làm lính thì cấp trên biểu giải tán đám đông là phải thi hành, cấp trên xuống lịnh bắt lính là phải đi ruồng mấy thằng trốn quân dịch chớ ác ôn nợ máu đéo gì.

Anh Ba Q lan man nói qua chuyện ảnh qua thăm bá má của ảnh hiện định cư tại Mỹ và em gái ảnh ở Đức, ảnh kể chuyện liên quan tới giao thông, kể chuyện đường xa lộ đêm khuya vắng tanh mà bá tánh không dám vượt đèn đỏ ở Mỹ, ở Đức… vì người nào vi phạm lần 3 là bị đưa vô nhà thương kiểm tra tâm thần còn bị thu bằng lái vĩnh viễn đi đâu chỉ còn nước ngồi xe bus.

Tui nói hồi đó anh sống trong cải tạo chắc hoàn cảnh cũng giống như mấy sĩ quan khác kể chuyện trên mạng internet ? Anh Ba Q biểu:
- Anh ở J20-K275 Chánh Lưu Nhà Đỏ từ năm 1975 tới 1982 được về, sáng đi lao động ở nông trường Nước Vàng nằm giáp ranh Phú Giáo với tỉnh Bình Phước bây giờ mà hồi đó là rừng không, ngày được phát nửa kg gạo, cơm ăn có canh khoai mì, riết rồi thằng nào cũng đói vàng mắt. Đói quá thì ăn cắp đồ ăn của nhau, tụi cán bộ kêu tập họp ở hội trường biểu mấy anh là ác ôn nợ máu, giờ nhà nước phải chở gạo lên cho mấy anh ăn mà còn ăn cắp của nhau…

Anh Ba Q nhớ lại:
- Chổ tụi anh lao động thì thằn lằn hay rắn chuột ếch nhái con gì mò vô là chết… bắt được đem nướng rồi chia người một miếng cho có chất…

Anh Ba kể một chuyện mà tui nghe rồi thấy cảm khái:
- Tụi anh từng ăn cơm heo là vầy, cơm với đồ ăn tụi cán bộ ăn dư đổ vô thùng cơm heo, trong nhóm tụi anh có hai thằng đặc công Việt cộng chiêu hồi, khuya tụi nó bò xúc thùng cơm đó mang về lấy nước rửa rồi chia nhau bỏ vô lon sau đó kiếm cái cây dài 1m đóng cây đinh vô để đó, sáng mai nhà bếp nấu cơm thì móc lon đựng cơm heo vô cái cây rồi đưa vô bếp hơ cho nóng mà ăn.

phuongngugia tui từng đọc đâu đó trên mạng internet một bài viết nội dung chỉ trích nhà nước Việt Nam sau khi chiến thắng năm 1975 đã lập tức mang những người lính VNCH thua trận đi đày và phải lao động khổ sai, nay gặp và quen với một sĩ quan của chế độ Việt Nam cộng hòa từng là một trong số đó, anh ta còn là bạn tốt của nhiều cán bộ thuế Cục thuế tỉnh Bình Dương vì là doanh nghiệp làm ăn nghiêm túc đóng góp ngân sách đúng và đủ, tui đã vài lần ngồi uống café tại quán cafe 39 đối diện trụ sở Cục thuế tỉnh cùng anh Ba Q và một cán bộ Trưởng phòng của Cục thuế, người này nguyên là Trưởng Chi cục thuế thị xã.

Tui hỏi anh Ba Q:
- Là người từng bị giam giữ ngược đãi khổ sai lao động vì lý do chính trị 7 năm trời, anh Ba nhận xét gì về chế độ này ?

Anh Ba trả lời :
- Anh ghét Cộng sản nhưng phải công nhận do cộng sản độc tài nên thời điểm hiện nay chính trị được ổn định hơn các nước trong khối tự do, thử nghĩ coi nếu mình như Thái Lan các phe đảng cứ thay nhau biểu tình đốt phá thì dân chúng sao có sự yên ổn làm ăn. Thí dụ như ở Nga ngày tết chở vợ con đi khu vui chơi mà bom nổ rầm tan xác hết trọi thì thà Cộng sản còn hơn.
Về quản lý các mặt khác thì Cộng sản dở khẹc, nội cái cách quản lý hộ khẩu thiệt không giống ai… công an khu vực, công an phường, công an thị, công an tỉnh ôi thì đủ hết, đ.m tụi đó chỉ giỏi ăn hối lộ chớ quản lý đéo gì, mà mấy thằng nhóc cảnh sát đó thì có môn cộng tiền bạc của người ta vô tài sản của tụi nó thì giỏi chớ lũ ôn thần đó thì chánh trị cộng sản con mẹ gì, do điều kiện sống khó khăn nếu không làm nhà nước mà làm dân cạnh tranh kiếm cơm hổng nổi ở môi trường xã hội bên ngoài thì chết đói là chắc nên thằng nào có cha anh chú bác có chức quyền là lo kiếm chỗ làm trong nhà nước để cuộc sống đảm bảo chớ hỏi tụi nó khoái Mỹ hay khoái Cộng sản.

Ngụm cafe trong miệng chợt đắng nghét.
Print
 
Lên đầu trang