Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Khăn đỏ diễn nghĩa

Hồi thứ nhứt
Cơn bỉ cực, chàng sĩ tử đi bụi
Vận thái lai, chú ngư phủ làm vua

Sách Tàu kể rằng, nhằm thời Đông Hán xưa, năm Quang Hóa thứ 1, ở đất Cự Lộc có tên Trương Giác đi thi tú tài mãi vẫn trượt nên chán đời bỏ vào núi hái thuốc rồi vô tình lượm được cuốn sách tựa là “Thái bình yêu thuật”. Trương Giác coi theo sách đó mà tập để rồi gặp thời hóa thân trở thành “Thái bình đạo nhân” được hàng vạn người tin theo. Đám tín đồ của Trương Giác nghe theo lịnh Giác đều đội khăn màu vàng trên đầu nên kêu bằng “Giặc khăn vàng”. Kết lại là sau này Trương Giác dù đã chết rồi vẫn bị quật mả, cắt lấy thủ cấp đem bêu bla… bla.

Sử chép rằng, xứ phương nam xưa, ở vùng nọ có tên Ất đi thi khoa bảng bị trượt vỏ chuối hoài, Ất ta chán đời bỏ xứ phiêu bạt giang hồ kiếm kế lập thân, là người ta thì ai cũng phải đói bụng, tên Ất cũng rứa, do phải kiếm chén cơm mà Ất đã lưu lạc khắp đại giang nam bắc.

Tình cờ bữa nọ đang ngồi câu cá trên con thuyền lênh đênh biển lớn bất đồ Ất thấy một cái chai trôi lềnh bềnh, Ất lấy vợt hớt vật đó lên thấy miệng chai gắn khàn kín bên trong có cuộn giấy, Ất đã tính liệng bỏ nhưng do tò mò mới mở ra coi, mấy năm trôi dạt giang hồ hiểu biết nhiều khi thấy tờ giấy chữ lằng ngoằng thì Ất xem kỹ và biết đó là chữ của của thổ dân SoSo, đầu tờ giấy đó biên chữ tựa là “Khăn đỏ yêu thuật”, kế tiếp biên toàn những bí pháp luyện bùa chú yêu pháp sái đậu thành binh, lại có cả một chương luyện càn khôn đại na di nhiếp hồn đại pháp bla… bla.

Thế là Ất ta mừng rỡ quên đói mà chỉ lo nghiền ngẫm cuộn giấy…

Sau khi học thuộc rành rẽ các bí cấp trong tờ giấy đó, Ất quyết định hồi cố hương hành nghề thầy pháp kiếm cơm.

Bla… bla…

Năm đó có bệnh ôn dịch lại thêm nạn đói, người ta lớp chết bịnh, lớp chết vì đói nhiều như rạ ngoài ruộng. Lúc này Ất mới thi triển bùa chú làm ra nước phép chữa bệnh, cứu được nhiều người, Ất lại tự xưng là Hội đồng Ất. Khi đó Ất đã thu đồ đệ vài chục người, sai đi truyền bá các nơi, cácđệ tử của Ất ai cũng biết phép thư phù niệm chú.

Về sau đồ đệ ngày càng đông; Ất bèn chia đệ tử ra, nhóm ba mươi người thì gọi là đội, nhóm một trăm người thì kêu bằng bách, nhóm ba trăm người thì gọi là đoàn, nhóm một ngàn người kêu bằng thiên, nhóm nào cũng đặt một người làm thủ lĩnh xưng là đội trưởng, bách trưởng, đoàn trưởng và thiên trưởng. Ất nói phao lên rằng: “phong kiến đã chết, Khăn đỏ nên dựng”, “Cuối năm Ất Dậu, thiên hạ thái bình”. Rồi sai người lấy đất thó trắng viết hai chữ “Khăn đỏ” ở giữa cửa. Trăm họ nhà nào cũng thờ mấy chữ: “Hội đồng Ất”.

Ất còn nói với mọi người rằng: “Nay vận nhà Nguyễn đã hết, đại thánh nhân ra đời. Các ngươi nên thuận mệnh trời, theo về ta để cùng vui hưởng cực lạc”.

Kết cục là Hội đồng Ất dưới tay có hàng vạn tín đồ đi theo và quân Khăn đỏ của Ất đã đánh chiếm được rất nhiều đất đai cùng hàng phục được nhiều dân đen.

Sau khi cai trị miền đất chiếm được, Hội đồng Ất ra lịnh cho đám em út là Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý… mà nay đã là các hương chức hội tề họp bàn tìm cách tổ chức cho trăm họ thực thi đạo Khăn đỏ theo như chỉ dẫn trong tờ giấy lượm trên biển năm nào. Tại các buổi họp, Hội đồng Ất thao thao bất bất tuyệt giảng giải cho đàn em nghe về viễn cảnh tương lai sáng lạng đẹp như tranh vẽ. Bằng những tiểu xảo khoa ngôn Ất đã khiến đàn em phục lăn hè nhau răm rắp làm theo lời chỉ biểu của mình. Với những huyền thoại do bản thân cùng đám đàn em sáng tác ra mục đích lòe thiên hạ, Hội đồng Ất được đám dân ngu khờ tôn sùng như thần thánh, khi đó bá tánh mừng rỡ tề tựu dưới cờ của Ất.

Năm Khăn đỏ thứ 3, sau khi thu phục được nhân tâm, Hội đồng Ất cùng tay chân triệt để áp dụng các chính sách Khăn đỏ, Ất cùng đám em út ra sức cổ xúy rằng trên đời này chỉ có duy nhứt đạo Khăn đỏ mới mở đường dẫn lối cho bá tánh lên chín từng mây, Hội đồng Ất cùng các đệ tử đã vẽ ra cái bánh khổng lồ đẹp không thể tưởng và nhủ rằng rằng bà con hãy ráng chịu cực ít lâu nữa, khi lên tới Thiên đàng rồi thì bá tánh mặc sức mà ăn. Khi ấy lòng tin của muôn dân đối với Ất là vô bờ bến, vì vậy những chuyện tày đình như giết người cướp vàng, đả khảo những ai không tin và không chịu nghe lời Hội đồng Ất, đều được đám lâu la của Hội đồng Ất giải thích rằng để tới miền cực lạc thì cần dẹp yên đám người cứng đầu cản trở… rằng là ngài Hội đồng rất nhơn nghĩa mong bà con mau tới kiếp sau đặng hưởng giàu sang sung sướng chỉ việc ngồi một chỗ nơi ngã ba ngã tư chờ tới tháng bảy mặc sức có xe hơi nhà lầu tiền bạc phủ phê nên mới phải vậy bla… bla.

Cơn bão xương thịt nát tan năm đó, do đám hội tề là Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý mê mải xua quân tàn sát bừa bãi sinh linh đồ thán tiếng oán than thấu trời dậy đất thì khi đó Hội đồng Ất ra mặt một tay giấu củ hành, tay kia quệt nước mắt mếu máo rằng chuyện bức hại bách tính từa lưa muôn sự là tại tên Kỷ cãi lịnh chớ tui đâu biểu nó làm vậy hồi nào… thằng Kỷ đó tui đã cấm nó cầm dao mà chỉ được ngồi cầm bút biên lại cuốn sách đạo Khăn đỏ bla… bla.

Thời gian thản nhiên qua mau đâu thèm đợi ai, Hội đồng Ất đã già yếu lắm má hóp răng rụng mà vẫn chưa thực hiện được ước mơ lên Thiên đàng của mình nên nhứt định không chịu buông quyền lực. Hai đệ tử thân cận nhứt là các tên Bính và Đinh từ lâu đã câu kết chỉ chờ sư phụ xập lết phải nghỉ hưu là sẽ xuất chiêu không chế những tên khác để tụi hắn dễ bề lũng đoạn đặng thể nghiệm đạo Khăn đỏ theo cách riêng.

Chờ riết không thấy Hội đồng Ất ra lịnh tập họp các thân tín để chứng kiến việc truyền ngôi cho mình, hai tên Bính và Đinh mặc dù lén theo dõi và biết rõ ông thầy nay đã ngắc ngư muốn ngủm củ tỏi nhưng do sợ nên chưa dám vọng động trở mặt ra tay giành quyền bính mà toa rập với nhau toan tính chuyện kết đủ vi cánh lật đổ sư phụ. Hai tên nọ tính toán mưu mô xong liền cùng đi nói với mọi người rằng: ”Nay sư phụ ta đã già lú lẫn quá mới ra nhiều lịnh thiệt kỳ quái có hại lắm cho đại cục, giờ mình cùng năn nỉ thầy đi phương bắc dưỡng bịnh đặng mau khỏe còn dẫn anh em ta lên trời nữa chớ, nếu để chậm vạn nhất ông cụ có mệnh hệ thì đạo Khăn đỏ ta thậm chí nguy”. Đám người kia nghe vậy thì đồng thanh khen phải.

Bữa sau, các tên Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý kéo nhau vô trướng ra mắt Hội đồng Ất rồi nhất loạt quỳ xuống nài nỉ:
- Xin thầy lấy đạo Khăn đỏ làm trọng mà mau mau đi phương bắc chữa bịnh, chúng đệ tử ở nhà nguyện sẽ ráng sức bình sanh giữ yên đại cuộc chờ thầy về, chúng đệ tử khẩn thiết xin sư phụ hãy nghe lời tụi con một lần.

Đang rất mệt, rất đau do bịnh tật nhưng với bản tánh đa nghi tào tháo, Hội đồng Ất ngờ rằng bên trong vụ này dám có đứa đệ tử toan tính lừa khi mình đi sẽ chơi trò lật đổ tiếm ngôi nên nhất định không khứng chịu. Phần các tên Bính, Đinh mãi chưa đặng kế chi toàn vẹn chỉ e cây kim trong bọc lâu ngày lòi ra khi ấy chuyện mưu phản bại lộ ắt tánh mạng khó toàn vậy nên sáng tối giựt mình thắc thỏm kiến bò chảo nóng.

Người tính không bằng trời định, một buổi trưa Hội đồng Ất bị khói thuốc lá quất gục khi buồng phổi già nua không còn chịu nổi thói quen đốt thuốc lá như hun muỗi. Năm giờ đồng hồ sau Hội đồng Ất đã nằm lịm tuốt luốt tận phương bắc trong cơn hôn mê sâu trên chiếc giường trong căn phòng đặc biệt dành riêng cho tay tổ.

Cơ hội muôn một đã đến với Bính và Đinh, bằng sự tàn bạo bẩm sinh của tên Bính cùng đầu óc quỷ quyệt hiếm có của tên Đinh với sự tiếp sức của đám lâu la ngầm câu kết từ trước. Tên Bính với trợ thủ hiệu quả của tên Đinh chỉ trong thời gian ngắn đã dùng quả đấm sắt khống chế toàn bộ đại cuộc, các tên Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý do sợ hãi bị mất mạng đều đã buộc phải thề thốt sẽ trung thành và cúi đầu tuân theo sự sắp đặt sai khiến của Bính và Đinh. Từ đó, triều đại Khăn đỏ dưới sự trị vì đẫm máu của tên Bính bắt đầu.

Về phần Hội đồng Ất thoát khỏi lưỡi hái của quỷ sứ âm ty hoàn hồn trở về phương nam thì buồn rầu khi biết thực tế phũ phàng là các tên Bính và Đinh đã tô vẽ biến mình thành hình ảnh ông cụ đẹp lão dưới mắt người trong thiên hạ rồi ngậm ngùi cam chịu theo sự nhào nặn của hai tên đệ tử Bính - Đinh để ngồi làm một thứ biểu tượng góp phần giúp tên Bính và tên Đinh thêm chắc trên ngôi vị chót vót số một số hai. Các hương chức hội tề đệ tử cũ của Hội đồng Ất giờ đã theo cả tên Bính được ban nhiều bổng lộc khi gặp sư phụ thì có người hổ thẹn cúi đầu, có tên từ xa đã lảng tránh, có đứa trở mặt thẳng thừng khi gặp sư phụ chỉ nhếch mép vén môi lạnh lùng.

Đó chính là:
Nhân tình thế thái vẫn xưa nay
Những khi hữu sự ấy mới hay
Ngày thường luôn vây quanh bợ đỡ
Xảy chuyện quay đít bỏ mặc ngay


Lại nói, khi hai tên Bính và Đinh thu thập xong Hội đồng Ất và đã nhiên tọa vững chãi trên ghế, tụi chúng mới vứt bỏ bộ mặt giả nhân nghĩa để lộ nguyên hình mà cưỡng buộc trăm họ phải ăn ngủ ỉa đái theo phép tắc của đạo khăn đỏ đã được chế biến gia giảm tùy theo ý thích của Bính và Đinh, đám dân đen nghẹt thở dãy dụa rồi theo bản năng sinh tồn liên tiếp nổi lên dấy động can qua để chống lại đạo khăn đỏ.

Người đời sau đặt bài vè rằng:
Ve vẻ vè ve
Cái vè thời thế,
Chàng Ba vốn dĩ
Thất nghiệp lang thang
Khắp chốn thôn làng
Người ta khi dễ
Chàng Ba tự ái
Bỏ xứ đi xa
Đi xa ấy mà đi xa
Anh Ba theo ghe
Hải hồ tứ xứ
Thế thời phải thế
Cá hóa thành rồng
Rồi một năm nọ
Anh Ba hồi cố
Nghinh ngang mần vua
Mần vua ấy mà mần vua


Muốn biết dân đen dấy can qua thế nào, chờ đọc hồi sau sẽ rõ.

Lời bàn của bác Ba Phi:
- Nói thì nói vậy chớ bà con khỏi chờ đi bởi khi viết đặng tới đây thì mạch văn của tác giả đã… tắc tị. Vậy có phần đầu rồi còn lại chừa nhường người khác hén.
Print
 
Lên đầu trang