Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Thời và thế

Có câu rằng chức luôn đi chung với quyền, chắc hẳn khắp chốn giang hồ ai ai nghe câu đó cũng gật đầu tắp lự bởi ý nghĩa của câu nói đó dường như là một thứ chân lý.

Lại có câu rằng quyền luôn đi chung với thế, Câu này thì tùy thực tế, còn phải xem xét à.

Rảnh rỗi ngồi nghĩ lan mang rồi nhớ chuyện cũ hồi nẳm, năm 1989 hay 1990 chi đó, do tình cờ mà anh Tám Trung đặng biết hoàn cảnh anh hai tui gặp khi khó khổ nên tội nghiệp giúp đỡ cho vô làm tại UBND phường 12 quận nhứt để cho anh hai tui hàng tháng có vài ký gạo hai đứa con ảnh khỏi chết đói, khi đó ảnh mới 2 đứa con.

Vì là lính mới nên anh hai tui sáng đạp xế điếc tới Ủy ban cho chúng sai vặt đến chiều về nhà vợ chồng con cái quây quần ngồi dưới nền gạch quanh nồi gạo luộc cùng chén nước tương và dĩa rau muống bla… bla.

Theo quy luật muôn thuở sống lâu lên lão làng ở xứ ta, anh hai tui từ thằng mõ lần hồi lên hàng thơ lại hạng bét, nhằm lúc đuối quá ảnh thở than tính nước bỏ cha nó cái chức cán bộ giả cầy khiến thằng em là tui cản ngăn hết sức, tui nói thực tế đã chứng minh typ người như ảnh không phù hợp ra đường chụp giựt giành áo cơm, tui khuyên ảnh hết nước hết cái khô cổ khát nước cuối cùng anh hai tui cũng chịu nghe.

Còn nhớ sau khi sáp nhập hai phường 11 và 12 trở thành phường Bến Thành, cán bộ nhân viên dư ra cả đống mà anh hai tui chắc do bà độ nên may mắn không bị tinh giảm còn được lãnh chân thương binh xã hội của phường, nhờ cái chức danh Ủy viên Thương binh xã hội phường ảnh cũng chấm mút chút đỉnh. Tình hình tại UBND phường Bến Thành lúc đó hỗn loạn, các phó chủ tịch là ông Tuần và ông Đức đấu đá nhau liên tu bất tận mà ông nào cũng có thầy trên quận, ông nào cũng muốn lôi kéo nhân viên của phường theo mình nên đám lính lác phải hết sức tỉnh táo cẩn thận cân nhắc lựa chọn, là thân phận rơm rác trên đe dưới búa không theo việt cộng vô bưng thì phải đi lính quốc gia chớ đâu thể cửa giửa ngư ông thủ lợi, bởi vậy nhằm vận rủi theo lầm phe yếu thì mất việc vợ con đói là chắc.

Bla… bla…

Thằng Phước (không rõ nay còn là Trưởng phòng kinh tế quận 1 không?) là thằng làm công tác thanh niên được ông Hùng (không rõ nay còn là PGĐ TT VH quận 1 không?) chủ tịch phường cơ cấu cho làm phó Bí thư đảng ủy phường, thằng Phước đó dám có bằng hạng nhứt hay huy chương vàng về nịnh, ngồi nhậu tại nhà ông Hùng nơi đường Thủ Khoa Huân, thằng Phước nịnh ông Hùng tui nghe mà thấy nhột quá cỡ chịu không thấu, vậy chớ ông thầy nó đang say mèm chắc nghe thì sướng rơn. Khi ông Hùng bị về quận ngồi ghế phó GĐ Nhà VH q.1 thì ai cũng nói phen này anh Tám Trung (không rõ nay còn là Trưởng phòng quản lý đô thị quận 1 không?) đang là Phó chủ tịch sẽ lên chủ tịch phường là cái cẳng.

Lại nói thằng Phước, tuổi nó nằm hàng nhỏ nhứt trong phường, dù nó là phó bí thơ đảng ủy phường thì ai cũng biết chức đó của nó là để về quê khoe với mấy bà già trầu. Ngày thường nó phụ trách thanh niên ai sai biểu la nạt nó đều được hết. Đùng một phát ông Hùng tuỵên bố người kế nhiệm ổng để giữ chức chủ tịch UBND phường Bến Thành là thằng Phước kèm là công bố quyết định của Quận ủy khiến bà con nghe rồi muốn lòi tròng tắc thở.

Thằng Phước lên chức chủ tịch UBND phường Bến Thành vậy chớ hỏi nhân viên có ai nể sợ thằng đó không? Đám đệ tử theo phe ông Tám Trung như uống nhằm thuốc gặp thằng Phước đâu chửi xiên đó… mà cái trụ sở UBND phường Bến Thành diện tích nhỏ hẹp vì là căn hộ của dân xuất cảnh bị nhà nước quản lý rồi dùng làm trụ sở UBND phường từ năm 1975 tời giờ. Như anh hai tui là cấp dưới, trong công việc ông chủ tịch phường vẫn thưa dạ ngoan ngoãn với ảnh chớ chưa dám trở mặt tỏ ta đây sếp bự. Sao kỳ vậy ?

Tui cho rằng thời điểm đó thằng Phước mặc dù đã đầy đủ chức quyền của một chủ tịch UBND phường nhưng nó còn chưa có thế để người ta phải ngán sợ ông chủ tịch là nó nên nó khó điều hành công việc. Thứ nhứt là bà con chưa quen liền với chuyện phải dạ thưa một ông chủ tịch phường mà mới ngày hôm qua họ còn vò đầu nhéo tai đá đít sai nó đi mua thuốc lá hoặc sai nó đi làm giùm đủ thứ việc nọ kia. Thứ hai là chức vụ người ta đang giữ do người khác đề bạt chớ không phải là nó. Thứ ba là nó chưa có một số cán bộ thân cận đủ để bảo vệ nó khỏi bị đám cán bộ không ưa nó hè nhau chống lại nó… túm lại là thằng Phước đã có đủ chức quyền nghìa là đã có thời nhưng chưa có thế.

Vậy nhưng rồi đâu cũng vô đó, toàn thế cán bộ nhân viên phường Bến Thành ai cũng tự biết mình phải nên tỏ ra rất kính rất sợ ông chủ tịch phường bla… bla. Phần ông Tám Trung thì quận ủy điều qua làm chủ tịch phường Cô Giang. Thằng Phước ngồi ghế chủ tịch UBND phường Bến Thành chưa nóng đít đã... được lên quận.

Về vụ này bác Ba Phi từng nói thằng nọ đặng lên chủ tịch một phường trung tâm thành phố rồi nó xớ rớ mần tùm lum rối rắm nên người ta phải dẹp nó gấp chớ chi. Ổng còn hồ nghi thằng Phước đó lên đặng chức chủ tịch UBND phường Bến Thành là nhờ công lao của nó ngày nào cũng bất kể mưa nắng chạy tới quét nhà rửa chén cho ông Hùng.
(Nói thêm, sau này phường Bến Nghé cũng có trường hợp in hệt, con nhỏ Ủy viên thơ ký khi không được anh chủ tịch cất nhắc lên chủ tịch phường Bến Nghé kế nhiệm ảnh đặng vài tháng là mất tiêu, hồi phuongngugia tui mới bịnh cô chủ tịch đó có theo bà xã tui tới nhà thăm tui cho giống lãnh đạo quan tâm quần chúng nhơn dơn.)

Đó là tại TP/HCM, còn tại Bình Dương, tui coi ti gi được biết anh Điệp nay đương nhiệm GĐ Sở VH-TT-DL tỉnh. Qua ti gi tui cũng biết anh Tường là một trong số các Phó GĐ Sở.

Bác Ba Phi nói ổng biết anh Điệp từ năm 1979 là Trưởng Thư viện tỉnh.

Bác Ba Phi lại nói ổng biết anh Tường từ năm 1979 là Phó Trưởng phòng Hành chành - Tổ chức của Ty VH-TT (sau này là Sở VH-TT).

Hồi đó anh Tường là cấp trên của anh Điệp, anh Tường được Ty VH-TT cấp cho căn nhà tại đường Ngô Quyền phường Phú Cường. Phần anh Điệp được ở luôn tại cơ quan nơi ngã tư CMT - Ngô Quyền cho khỏi phải hàng ngày đạp xe đạp mấy tiếng về nhà cha mẹ xa thí mồ.

Trước năm 1987, anh Điệp mà gặp anh Tường thì thì “Ể Điệp mày có nhậu hôn mậy?” - “Dạ có chớ, chiều nào tụi em cũng lai rai… bữa nào anh ghé thư viện chơi với tụi em” - “Ừa bữa nào rảnh tao ghé…” bla… bla.

Năm 1997, anh Thành là GĐ Sở VH-TT, anh Điệp là Phó GĐ Sở; anh Tường là Trưởng Phòng Thanh tra của Sở. Anh Điệp là cấp trên của anh Tường.
(Nói thêm, anh Tường là cán bộ R ra, anh Thành thì không, bị anh Tường do mích lòng các chú các bác vậy phải làm phó cho anh Thành, anh Tường không bằng lòng anh Thành ra mặt từ hồi đó 1979. Bởi vậy khi anh Thành được một loạt thầy là ông Út Tuyền, ông Năm Thái vân vân... đỡ đầu thì lên như diều sau mới quay về là GĐ Sở VH-TT rồi khi có chỉ tiêu Phó GĐ Sở thì anh Thành đề bạt anh Điệp làm phó cho mình đặng khỏi phải chọn anh Tường, tới khi anh Thành đi làm Bí thơ huyện ủy Phú Giáo thì anh Thành đề xuất với tỉnh cho anh Điệp lên Giám đốc Sở VH-TT vậy mới có chuyện tréo ngoe kỳ cụa rứa). Nói nào ngay anh Điệp cũng nhờ sự may mắn từ hồi ảnh là Trưởng phòng VH-TT huyện Tân Uyên thì anh Hai Trung (Bí thơ TU đương nhiệm) khi đó là bí thơ huyện ủy, bởi vậy đã mạnh càng thêm mạnh.

Hiện nay mà anh Tường gặp anh Điệp thì “Chi đó ông Tường?” - “Báo cáo anh, tôi gặp anh để xin ý kiến chỉ đạo của anh về bla… bla”

Nãy giờ bà con đọc rồi tự nhủ thằng ni hắn huyên thuyên chi rứa hè?

Ở ta có thuật ngữ kêu bằng “phó thường trực”, tỉ dụ như phó chủ tịch thường trực; phó giám đốc thường trực; cao nữa là phó thủ tướng thường trực, theo tui hiểu thì người nào giữ chức Phó Thường trực sẽ là người đương nhiên thay thế cho người Trưởng để giải quyết xử lý công vụ hàng ngày khi Trưởng đi công tác xa.

Ông Tổng bí thư đảng cộng sản VN hiện nay từng giữ chức Bí thư Thành ủy Hà Nội, nhiệm kỳ trước là Chủ tịch quốc hội.

Ông Thường trực Ban bí thư TW đảng, nhiệm kỳ trước đã là Thường trực Ban bí thư TW đảng tức từ khóa X. Ở ta không có chức danh Phó Tổng Bí Thư đảng nhưng tui hiểu rằng chức vụ Thường trực Ban bí thư Ban chấp hành TW đảng là tương đương chức danh Phó Tổng Bí thư Ban chấp hành TW đảng (nếu có).

Về chức vụ trong đảng, ông Nguyễn Phú Trọng là cấp dưới của ông Trương Tấn Sang.

Khi ông TBT khóa X về hưu thì ai cũng nghĩ cấp phó tức Thường trực BBT sẽ thay, ấy rứa mà… vùùù…ù một phát, ông chủ tịch quốc hội được Đại hội XI tin tưởng bầu giữ chức danh Tổng bí thư đảng và đương nhiên sẽ được bầu vào Ban Bí thư TW.

Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XI của Đảng CS Việt Nam đã thông qua ngày 19 tháng 01 năm 2011, trong Chương II, về nguyên tắc tổ chức và cơ cấu tổ chức của Đảng, tại Điều 9 đã nêu rõ:
“Đảng Cộng sản Việt Nam tổ chức theo nguyên tắc tập trung dân chủ. Nội dung cơ bản của nguyên tắc đó là:
1. Cơ quan lãnh đạo các cấp của Đảng do bầu cử lập ra, thực hiện tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách.”


Căn cứ theo như trên thì ông Trọng là cá nhân phụ trách cao nhất của đảng và là người có ý kiến quyết định sau cùng.

Đó là chức với quyền, chức quyền đã tạo điều kiện cho ông Trọng có được thời cơ để thể hiện tài năng lãnh đạo kiệt xuất của mình. Tức là ông Trọng đang có “Thời”.

Vậy còn “Thế” ?

Tui cho rằng muốn có thế thì phải hết nhiệm kỳ này, nếu nhiệm kỳ tới sau khi đã thay đổi một loạt nhân sự mà ông Trọng vẫn trúng TBT.
Print
 
Lên đầu trang