Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Chân dài và đá quý

Thằng tui từng nói giới mua bán đồ cổ hình thành luật bất thành văn mà ai cũng tuân thủ, đó mua hàng nếu lỡ nhằm hàng giả thì tốt nhứt cứ im lặng bày bán, người khác tới coi rồi trả giá khi đó bán được thì cứ bán đặng thâu hồi vốn.

Thằng tui cũng đã từng xuống tiền một viên đá sau đó gỡ huề vốn mừng hết lớn. Dân làng đá có nghề cũng chỉ dám coi hàng thô, tức hàng chưa mài, chớ viên nào mài rôi thì thời tui làm đá chưa có thằng nào dám mua bán hàng mài rồi. Chỉ riêng ông Hải “già” sau khi bị dân làng đá múc một viên hàng đỏ màu trắng nhách nhuộm đỏ bằng sơn móng tay, ảnh quyết chí mua sách về nghiên cứu, do tiếng tây ảnh quá giỏi cộng thêm áp dụng công thức củi đậu nấu đậu tức dùng chút tiền lời mua bán nhà để đầu tư mua đá quý vừa giả vừa thiệt tùm lum về nghiên cứu nên sau đó anh Hải “già” là thằng duy nhứt ở Saigon coi hàng mài rồi bằng mắt thường mà xác định được giả thiệt. Cả anh Thủy “bọ” về quê Nghệ An mò lên bãi đá Quỳ Hợp tính hốt bạc và bị đám tay chơi là dân đào đá trên bãi ngậm đá bom trong miệng rồi nhả vô hầm mà moi lên giả như mới đào được mà múc cho ảnh một phát méo mặt đổ nợ. Thằng Thiếu tá an ninh nhờ tới trưởng công an huyện Quỳ Hợp can thiệp nhưng không ăn thua nên tức quá quyết chí học hỏi tới nơi rồi cũng biết coi hàng mài rồi.

Nhớ, ở đường Đồng Khởi có tiệm may Hồng Nhung nổi tiếng do chuyên may đồ cho các quan chức tây ta cùng Đức Tổng của giáo phận Saigon từ thời chế độ Saigon trước 1975, bà chủ tiệm may Hồng Nhung là bạn của bà xã tui, con gái bà Hồng Nhung là á hậu Lý Mỹ Dung, sau khi quen biết thì thỉnh thoảng tui có mời cô á hậu mua Hồng ngọc (Ruby) và Bích ngọc (Saphia) con bé Lý Mỹ Dung rất thích mua đá quý màu nên trở thành mối ruột của tui, cứ bữa nào bán ế là chiều đến tui lựa trong mớ hàng mềm vài viên đưa lên tiệm may Hồng Nhung dụ khị cô á hậu để bán 1 viên Topaz, hay Zicon hoặc Spinel màu xanh vàng tím chi đó kiếm vài chục. Chân dài Lý Mỹ Dung thường có cô bạn rất thường tới chơi là chân dài Á hậu Mộng Vân, riêng con bé Mộng Vân thì tui chưa bán được dù chỉ 1 viên, lần nào cũng vậy mặc kệ tui ngồi ca bài ca con cá khô cổ khát nước mà chân dài bự con vẫn trề môi lắc đầu em chỉ thích… hột xoàn thôi hà. Thằng Piere Tân anh ruột con bé Mỹ Dung đeo sợi dây vàng y tổ bố cỡ ngón tay lủng lẳng tượng phật bằng đá mới, tui biểu nó sao không kiếm cái mặt đồng điếu xưa mà đeo, thằng Tân nói anh Phương ơi kiếm cho em một đồng điếu (bằng cẩm thạch) là đồ cổ nhé, tui gật đầu, vậy nhưng yêu cầu của thằng Tân là phải “Anh kiếm cho em đồng điếu nhưng phải bự bằng đít chén ăn cơm, mắc cũng được, để em đeo cho vừa sợi dây này”, vừa nói thằng Piere Tân vừa đưa tay chỉ sợi dây của nó, hic. Cũng do quen biết nên tui khuyên thằng Piere Tân nên từ bỏ ý định nếu không muốn bị ăn “bom” tức đồ giả. Nói nào ngay, tui kiếm hỏng được mới chạy qua nhờ ông P “chín ngón”, ảnh lắc đầu biểu tui: “Làm quái gì có đồng điếu cẩm thạch xưa to như thế”. Khi anh Đông Phương đã lắc đầu thì tui khỏi kiếm cho mất công.

Đàn anh Lộc “bọ” dân Hà Tĩnh là Thiếu tá điều tra hình sự QK 7 cầm viên hàng đỏ mài vuông hơn 1 carat tới chào giá tui là 1 trăm đôn, cầm coi viên hàng thì một nửa bị dập nứt hết lại là màu trắng tức không màu, nửa kia còn lại màu đỏ nước nhất không tì vết. Nhìn viên hàng chia hai phần thẳng thớm đối nghịch nhau thiệt lạ. Nhứt kỳ nhì cổ, cò kè giá cả xong tui xuống tiền là 7 chục đôn.

Bữa đó nhằm ngày lâu lâu chân dài Lý Mỹ Dung thảnh thơi đi dạo Đồng Khởi, tới cửa hàng tui ngó nghiêng, tui mau mắn mời chào cô Á hậu viên hàng mà theo tui thì “Em coi kỹ đi, mặc dù nứt nhưng viên đá này nhìn rất lạ”.

Người đẹp Lý Mỹ Dung vui vẻ giơ tay nhận chiếc kiếng lúp tui cố tình đưa rồi làm bộ chăm chú coi viên ngọc. Một chút sau trả tui cái kiếng lúp, người đẹp cất tiếng oanh vàng hỏi viên đá Ruby này bao nhiêu carat hả anh Phương, tui lấy cân điện tử loại chuyên dùng cân hột xoàn ra cân là hơn 1 carat mà nay không nhớ chính xác là nhiêu. Chân dài lại hỏi viên này giá bao nhiêu hả anh Phương, tui làm tuồng kêu thằng Út đưa cuốn catalog rồi giở ra chỉ cho cô Á hậu thấy theo thời giá của thế giới năm 1992 thì 1 carat là 3 ngàn đôn và nói viên này hơn 1 carat, phần còn nguyên cũng hơn 50 catan và anh chỉ tính phần nguyên thôi, anh bán cho em viên này 1 ngàn. Cô Á hậu suy nghĩ giây lát rồi nói với tui em quyết định chỉ mua viên Ruby này với giá 7 trăm thôi.

Nói thêm, thời giá khi đó viên Ruby hàng Srylanca nước nhất màu đỏ huyết bồ câu tức khoảng 26 độ đỏ, trọng lượng 1 carat không tỳ vết tức hoàn hảo có giá 3 ngàn đôn, nhưng 1 viên 70 catan chỉ có giá một vài trăm USD là cùng. Thế nhưng 1 viên 5 carat hàng Srylanca thì sẽ được nhà đấu giá Sotheby bán ra là 2 trăm ngàn đôn.

Lại nói, sáng sau vừa qua ngồi café thì trong đám anh em có ông Lộc “bọ” xề tới Phương ơi mày mua viên đá của anh rẻ bán lời quá vậy mày cho anh thêm vài chục nữa đi. Hiệp “mập” la toáng đ. mẹ sao thế ông Lộc, viên đá đó của ông nếu là tôi thì 5 chục cũng đéo mua. Thằng Phương mua viên đó 7 chục là đắt, nó bán được 7 vé là nó may. Đ. mẹ hỏi xem thằng nào dám mua viên đá đó giá 7 chục.

Chân dài Lý Mỹ Dung mang viên đá mua của tui đi đặt làm chiếc nhẫn tại chợ An Đông, bữa tui tới thấy ngón tay cô Á hậu đeo chiếc nhẫn thiệt đẹp, viên hồng ngọc hình chữ nhật mua của tui gắn ở giữa, chung quanh là nền vuông bằng hột xoàn tấm theo đúng Catalog thằng bồ bự con là con trai ông chủ tập đoàn khách sạn ở Hongkong vừa mang qua. Trả lời câu hỏi của tui, chân dài cho biết làm xong chiếc nhẫn, tính tiền công luôn cả vàng cả hột xoàn hết 2 ngàn 3 trăm đôn. Lý Mỹ Dung còn mua hàng của tui và lên mấy cái nhẫn chiếc nào cũng mắc tiền. Tui chỉ nhớ có hai chiếc đeo ngón tay út, 1 chiếc là viên Ruby màu hồng tức Pink Saphir nặng hơn 5 carat nhưng bị nứt tùm lum, chiếc nữa gồm mười mấy viên đá đủ màu kết thành vòng tròn rất hợp với ngón tay của các cô gái. À con chiếc nhẫn gắn viên Saphia hơn 3 carat…

Chừng năm sau, bữa đó cô Lý Mỹ Dung mua một viên hàng mềm rồi đâu chừng vài chục, vừa trả tiền vừa nói em mua hồng ngọc bích ngọc đủ rồi, em chán đá màu rồi, em mua viên này nữa thôi từ mai anh Phương đừng mang lên nữa nha.

Tui hỏi Á hậu Lý Mỹ Dung còn viên Ruby có mây của anh em có mua không, chân dài nói nếu anh bán 3 ngàn rưỡi em sẽ mua.

Nguyên là tui đã xuống hơn 1 ngàn đôn đặt cọc 1 viên hàng đỏ nước hai, bị mây, mài giác oval, nặng hơn 3 carat của một thằng em ngoài bãi vô. Khi trở ra nó gởi viên đá cho tui bán giá 5 ngàn và nhận trước hơn ngàn kể là tiền cọc. Tui mang chào bán cho người đẹp Á hậu Lý Mỹ Dung nhưng chân dài trước sau chỉ trả 3 ngàn rưỡi không hơn, cả thằng Hongkong bự con bồ của chân dài cũng giơ tay về phía tui làm hiệu, miệng nói tờ ruy thao zần phai hắn rệt đó lờ nốt mo. Rứa là tiền còn nguyên trong túi khách còn hàng thì nằm yên trong tủ kiếng của người bán.

Khi tui chào bán và khi cô á hậu trả giá 3 ngàn đôn tui không thể bán vì chưa tới vốn. Nay do lâu quá cũng cả năm không thấy thằng chủ hàng vô nên tui quyết định bán đại. Chân dài lấy trong tủ ra mấy chiếc nhẫn Ruby và Saphia tính thành tiền rồi bán lại cho tui cùng đưa thêm tiền mặt cho đủ 3 ngàn rưỡi USD.

Nhè vừa bán buổi chiều về cửa hàng thì có người tới hỏi mua, sáng sớm sau tui lật đật chạy qua nhà cô Lý Mỹ Dung nói Dung ơi anh xin lỗi vì người khách từng trả giá viên đá 7 ngàn nay tới đòi coi lại để mua, giờ em cho anh mua lại viên đá, anh chịu tiền lời cho em là 2 trăm. Chân dài lắc đầu em không bán.

Nửa tiếng sau tui lại chạy tới năn nỉ cô Lý Mỹ Dung: ”Hay là anh đưa lại cho em 3 ngàn rưỡi, em cho anh mang viên đá này đi, nếu bán lời bao nhiêu em với anh chia đôi”. Chân dài hỉnh mũi ơ anh Phương này em đã nói không bán mà, viên đá này em sẽ làm nhẫn đeo luôn. Em không muốn nghe anh nói tới viên đá của em nữa.

Năn nỉ thêm nữa mà không được, vậy thằng tui buồn rầu chào rồi đi về.

Sau đó người đẹp Lý Mỹ Dung mấy lần cho người tới cửa hàng kiếm tui ”Mời chú Phương tới nhà, cô chủ cháu có việc cần gặp” nhưng do tui quá bận buôn bán nên không lên được.
Print
 
Lên đầu trang