Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Âm nhạc

Bà xã nhỏ từ nhà sau lên nói anh mở nhạc cho em nghe với, chiều lòng người yêu tui mở mấy bản nhạc ưa thích của mình. Giai điệu Rumba quen thuộc dịu êm: “Vì nàng đẹp như một bông hồng, nên tôi không dám yêu nàng, ôi đôi môi cười như cánh lan, bao năm tôi khò nguôi quên…” quả thiệt dù đang tâm trạng không thoải mái nhưng lời ca mượt mà khiến lòng như lắng dịu “Đẹp tuyệt vời hỡi em dấu yêu, nên tôi đâu dám trao tình, đẹp tuyệt vời tựa như đóa hoa, tim tôi ngây ngất say mê…”. Quả thật, đời vẫn đẹp lắm chứ.

Khi nghe những lời ca đầu tiên của bài hát tựa là “Đường xa ướt mưa” vừa vang lên, bà xã nhỏ bước tới vịn vai tôi nói: “Anh, nghe bài hát này em lại nhớ hồi đó mỗi khi nhớ anh là em nghĩ tới bài này“. Tôi cười nhẹ vuốt bàn tay của bà xã nhỏ, nàng tựa vào tôi nói tiếp: “Hồi đó khi không có anh, lần nào nghe bài hát này em cứ tưởng đang ngồi trong xe anh”.

Bài hát ngày xưa những năm bảy sáu khi còn nhỏ mới từ miền bắc vô Saigon tôi từng nghe và rất thích: “Em mang hồn vô tội, đeo thánh giá huy hoàng, còn ta nhiều sám hối mà sao vẫn hoang đàng…”, nghe tới đây tôi nhớ tới Soeur nhũ danh là Thanh từng châm cứu cho mình tại tu viện gì đó tại đường Tôn Đức Thắng q.1 hồi tháng 10/2007. Lần đầu tới tôi được một sơ trẻ tuổi châm cứu. Những ai quen biết tôi đều rõ tánh tôi dễ thân thiện với người nào tôi cảm tình. Sau vài ngày châm cứu thì tôi và Soeur có khuôn mặt hiền dịu đã chuyện tró với nhau vui vẻ. Theo lời Soeur Thanh thì sơ đã 27 tuổi, quê cha mẹ sơ ở Nghệ An nhưng sơ được sanh ra trong miến nam này và chưa một lần được về thăm. Nói gì thì nói, ngoài bà xã nhỏ tôi chưa từng giao tiếp thân thiện với một người gốc Nghệ An mà có nước da trắng vậy.

Soeur tên Thanh ăn nói chững chạc nhẹ nhàng, cử chỉ khoan thai, thân dáng cao gầy ẩn trong chiếc áo thụng đáng kính màu xanh nhạt, trên đầu trùm chiếc khăn đen. Mặc dù nhất mực tôn trọng nhưng tôi cứ thích nhìn Soeur khả kính có khuôn mặt dễ thương bằng con mắt của gã đàn ông phàm tục. Nhìn sơ tôi thầm nghĩ dài đòn cao ráo vậy sao không làm người mẫu hoặc lấy chồng rồi làm phụ nữ bình thường. Do không nhịn được, tôi hỏi sao sơ lại đi tu, người đẹp gốc Nghệ đưa tay mân mê cây thánh giá nhỏ đeo toòng teng và trả lời “Con đã nguyện dâng mình cho chúa”. Tôi lại nói mình ở nhà rồi ngày nào cũng đi nhà thờ cũng được chứ sao. Cô gái mặc áo thụng trả lời rằng “Con tâm nguyện từ lâu”.

Thấy tôi im lặng ngắm mình, Soeur Thanh cụp mắt nhìn xuống rồi đứng lên định ra ngoài, tôi nói “Thưa sơ, cô có quen với Soeur mà hồi đó có lời hát đưa em về dưới mưa nói năng chi cũng thừa không ạ, tôi nhiều bạn gái mà chưa từng được biết cảm giác khi đi bên bạn gái là Soeur, chắc kỳ này hết bệnh tôi phải thử mới được”. Nữ tu vừa dừng bước để nghe tôi nói, sau khi nghe vậy thì đỏ mặt lắc đầu “Dạ không ạ” rồi quay mặt tay che miệng cố dấu nụ cười chân bước nhanh ra ngoài.

---------
- Ảnh chỉ có tính minh họa
Print
 
Lên đầu trang