Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Chiếc đồng hồ nhà thờ Hoàng Mai

Bài này trước đã post rồi nhưng chắc khi dọn dẹp nhà cửa lỡ xóa mất nên nay do không thấy nên phải viết lại bài khác, hình như có thay đổi chút. Lý do là khi viết lại nên có thể do quên đôi chỗ.

Theo sự chỉ dẩn của ông già cắt kiếng, tui cùng thằng Út tìm tới nhà thờ Hoàng Mai.

Ông cha sở nói giọng bắc nhẹ êm cât` tiếng hỏi tôi rằng anh tìm tôi có việc gì, tui kính cẩn chắp tay trình diễn bộ mặt ngoan như chiên cừu :
- Dạ thưa cha con được ông cụ cắt kiếng tên là… (quên mất) chỉ tới đây gặp cha.

Vị Linh mục mặt mũi rất hiền hòa vừa nghe nói thì tươi tỉnh cười toét :
- Vậy hả… vậy hai con vô đây cha cho xem cái đồng hồ.

Chiếc đồng hồ đứng sát tường, ánh sáng từ cửa sổ rọi vô cho thấy rõ ông già cử động theo nhịp lắc của đồng hồ. “Quả lắc chạm rất khó gặp vì bây giờ khôntg còn nữa, nếu anh có quả lắc chạm tôi mua riêng quả lắc 1 cây…”. Lời nói của đám lái buôn người Campuchia vang lên trong tai tui.

Thằng Út hỏi mượn ông cha chiếc ghế rồi nó đứng lên thò tay mò ra sau lưng cái máy rờ rẫm, xong nó bước xuống nói nhỏ với tui : “Ba chuông”. Tui quay qua ông cha xứ đang đứng kế :
- Thưa cha, cái đồng hồ này rất đẹp, rất tốt, thế nhưng tụi con đã được ông cụ cắt kiếng nhường lại cái đồng hồ và đã mang về nhà thờ họ đạo xứ Kim Long. Giờ con không có nhu cầu mua cho nên giờ không biết tính sao.

Thằng Út cứ theo kịch bản nó đã học thuộc mà trả bài, nó đang cố nhớ những lời tui dạy nên đâu thấy mặt ông cha nãy tươi tỉnh giờ thì bí xị như học trò bị cô giáo cho điểm 1, thằng Út cố tỏ ngoan hiền nên nhỏ tiếng khiến giọng nói ồ ề của nó càng khó nghe :
- Anh à, ông Trùm họ ba của thằng Tuấn nhà thờ xứ Xà Bang hôm rồi gặp em có hỏi về cái đồng hồ mình mua của bác… (tức ông già cắt kiếng tui đã quên tên). Hay là cứ thưa với cha để mình về quê hỏi coi sao.

Tui nói với thằng Út :
- Hay là mình chạy về nói với bác Trùm là cái đồng hồ này không giống mấy cái người ta bán ngoài các cửa hàng ở đường Đồng Khởi và giá cũng rẻ hơn cái của minh cúng nhà thờ Kim Long.

Cứ vậy, thằng tung thằng hứng qua lại đưa ông cha vô xiếc. Diễn chi thì diễn thì cứ diễn chớ tui đâu dám rời nhà thờ khi chưa thỏa thuận xong vụ đồng hồ. Cuối cùng thì vị linh mục cũng vui vẻ thuận cái giá 1 cây hai chỉ năm phân vàng 9 tuổi 8.

Năm 1991, buổi tối trên đường Quang Trung, Gò Vâp nơi ngả 5 Chuồng Chó (mà bây giờ kêu bằng ngả 6 Gò Vấp) đi vô, hồi đó đường rải nhựa nhỏ xíu mà vắng hoe lâu lắm mới có ánh đèn xe Honda chạy qua. Tui cùng thằng Út mang vàng tới nhà thờ chung cho cha xứ như đã hẹn hồi sáng.

Ông cha đã chờ sẵn rồi dẫn tui và thằng Út từ nhà thờ Hoàng Mai đi ngược ra chợ Hạnh Thông Tây hay gì đó hỏng nhớ. Tới một căn nhà để bảng tiệm vàng, ông cha xuống xe bước tới bấm chuông, chút xíu cửa hé mở rồi khuôn mặt một thằng nhỏ chừng 16, 17 tuổi nhìn ra, thấy người quen nó lớn tiếng chào cha ạ, mời cha vào nhà. Thằng nhỏ kéo rộng cửa để khách vô nhà, ông cha hỏi bố mẹ đi vắng hả con, thằng nhỏ mau mắn dạ vâng bố mẹ con đi công chuyện ạ. Ông cha biểu con thử hộ cha vàng này tốt hay xấu. Thằng nhỏ dạ lớn rồi đưa tay đón hai miếng vàng tui đưa rồi với tay lấy hũ hóa chất nhỏ xíu, thằng nhóc với vẻ mặt làm ra quan trọng, đúng điệu nhà nghề, nó nhanh nhẹn thao tác thử vàng… chặp sau nó ngẩng mặt lên hãnh diện tuyên bố :
- Vàng 24 chín tuổi tám cha ạ, con thử kỹ rồi.

Vị Linh mục gật đầu nói :
- Con lấy cân ra cân rồi cắt cho cha 1 cây hai 5 phân nhá.

Thằng nhỏ nhìn ông cha nói :
- Dạ… bố con giữ chía khóa tủ, con không lấy cân được, cha ngồi chơi uống nước chờ bố mẹ con về.

Tui nói chen vô :
- Loại vàng miếng này em có biết không hả em trai ?

Thằng nhỏ gật đầu mau mắn, nó nói :
- Dạ biết chứ, hai miếng này thì miếng nguyên là 1 cây, miếng này bằng ½ là 5 chỉ, vị chi là 1 cây rưỡi vàng 24 cara.

Tui gật đầu biểu nó :
- Biết bao giờ bố mẹ em mới về, giờ thế này nhá, em lấy kéo căn cho kỹ rồi cắt miếng 5 chỉ này ra 2 phần bằng nhau giùm anh.

Thằng nhóc quay nhìn ông cha xứ như hỏi ý, tui nói với Linh mục :
- Thưa cha, con cho rằng cứ cắt làm đôi thì mỗi nửa là 2 chỉ rưỡi, cắt xong xin để cha tùy ý chọn nửa nào cha muốn.

Vị chăn chiên coi bộ không khoái ý kiến của tui thấy rõ… nhưng cũng miễn cưỡng gật đầu :
- Vậy cũng được.

Thằng nhóc lấy cây thước với cây viết hí hoáy đo căn... Sau khi nheo mắt cẩn thận dùng kéo cắt miếng vàng làm hai, thằng nhỏ cầm hai miếng vàng nhìn ông cha hãnh diện nói:
- Đếu lắm cha ạ, hai miếng bằng nhau.

Tui đón từ tay thằng nhỏ rồi đưa qua cha xứ:
- Dạ đây thưa cha, cha cứ chọn miếng nào cũng được ạ.

Vị Linh mục khả kính mỗi tay cầm một miếng vàng tưng tưng để định lượng… đổi tay rồi nhắm mắt tưng tưng… Ông cha mở mắt nhìn qua nhìn lại hai tay, mặt tần ngần không biết nên chọn miếng nào, rồi lại đổi tay rồi lại nhắm mắt… tiếng cười của thằng Út phì ra mặc dù nó đã cố nén khiến ông cha mở choàng mắt, vẻ mặt sượng sùng ông ta tưng tưng lần chót rồi đưa lại cho tui một miếng, cón một miếng ông ta cầm chung với miếng 1 cây, rút túi lấy khăn mui soa cẩn thận gói hai miếng vàng lại rồi bỏ vô túi áo ngực. cha sở chép miệng nói :
- Ôi, ma quý nó cám dỗ.

Qua bữa sau buổi sáng ngoài cửa hàng, thằng Út đang ngồi huơ tay kể lại chuyện tối qua, nó diễn tả điệu bộ của ông cha nhà thờ, thằng Út
sửa giọng nhái tiếng bắc kêu ối ối ma quỷ cám dỗ khiến bà xã tui ôm bụng bầu cười ngặt ngẽo. Thằng Tâm bực bội rõ vì lúc đó đã không có mặt nó, thằng Tâm tuyên bố bữa nay nó sẽ đi cùng tui để lấy đồng hồ về.

¬Thằng lái buôn người Campuchia tên là Keo lơn tơn đi tới hỏi anh Phương ơi bữa nay có gì bán không, tui biểu nó anh Keo ơi có cái đồng hồ 3 chuông mà người ta đòi 2 cây mắc quá tui không dám mua, nếu anh thích thì tui mua giùm cho khỏi lấy lời.

Thằng Miên sáng mắt nói tui mua tui mua. Tui biểu nó vậy đưa 2 cây đây rồi ngồi chơi uống café để thằng Út đi lấy về cho anh.

Thằng Miên theo thằng Út qua bên đường thử vàng, thử xong thằng Út đút túi miếng vàng nặng 2 cây chạy về cửa hàng đưa cho chị gái rồi xách xe chạy vô Gò Vấp, tui đã dặn nó chỉ mang ba lô đi ôm cái máy đồng hồ cùng cái quả lắc về thôi chớ còn cái thùng gỗ vỏ đồng hồ là thứ làm lại thì bỏ cha nó đi cho rồi.

Thằng Út đi đã hơn 2 tiếng đồng hồ khiến thằng người Miên ngồi ghế mà cứ nhấp nhổm như bị kiến cắn đít, biết nó lo lắng sợ mất vàng, tui cười biểu nó :
- Anh Keo đừng sợ mất 2 cây vàng, anh cứ yên tâm uống café đi, thằng Út nó sắp mang đồng hồ về cho anh rồi.

Mặc tui nói chi thì nói, thằng Miên mặt bí xị thở ngắn thở dài tay nó cầm muỗng quậy ly café hoài dù trong ly hỏng còn miếng nước đá nào. Chiếc Phone link tui đeo nơi thắt lưug kêu “tút”…”tút” liên hồi, thằng Út nhắn một số điện thoại biểu tui gọi cho nó, tui băng qua đường vô tiệm đổi đô gọi điện thoại cho nó. Giọng thằng Út gấp gáp trong điện thoại :
- Cái đồng hồ này có 4 chuông chớ không phải 3 chuông anh ơi, giờ tôi tháo ra mới nhìn thấy.

Mẹ, thằng ngu thiệt, tui đã dạy kỹ cho nó cách rờ tay vô trong thùng phân biệt đồng hồ thế nào là 3 chuông, thế nào là 4 chuông vậy mà… tui biểu thằng Út :
- Cậu mang đồng hồ chạy về nhà bên Nguyễn Trãi rồi ỏ đó chờ tôi, lẹ đi.

Tui vác bộ mặt đưa đám tà tà băng qua đường đi về, thấy bản mặt lo lắng cùng ánh mắt dò hỏi của thằng Keo đang chăm chú nhìn, tui nhăn nhó :
- Có chuyện xảy ra rồi.

Thằng Miên hoảng hốt :
- Chuyện gì hả anh Phương ?

Tui buồn rầu nói với thằng Keo :
- Cái đồng hồ đó không phải 3 chuông mà là 4 chuông anh Keo ơi, chủ nhà không chịu bán 2 cây mà đòi tới 3 cây lậng. Thôi để tôi kêu thằng Út mang 2 cây vàng về trả cho anh, mặc kệ chủ nhà bán cho ai thì bán.

Thằng Miên không dấu nổi sự mừng rỡ hiện trên mặt, nó cuống quýt nói với thứ giọng ngọng líu lô:
- Tui mua… tui mua… anh Phương nói với thằng Út là tôi chịu mua đồng hồ giá 3 cây.

Tui nói với thằng Keo:
- Vậy thì anh đưa thêm 1 cây để tôi chở bà xã về nhà rồi đi lấy về liền cho anh, lẹ lắm chờ tui chút nha.

Tui giao cửa hàng cho thằng Tâm rồi chở vợ về thăm ông bà già từ Bình Dương về đang ở Saigon nghỉ ngơi chữa bịnh bên nhà 22 Nguyễn Trãi. Thằng Út về, tui biểu nó ôm cái máy ra cửa hàng giao cho thằng Keo.

Cái quả lắc sau đó tui bán cho thằng Xarưn 1 cây.


Bài cùng chủ đề :
- Cửa hàng bán đồ cổ
- Ông già cắt kiếng ở Gò Vấp
- Nhà thờ Búng
- Cặp đôn tượng bằng đá ITALY
- Chiếc đồng hồ nhà thờ chánh tòa Phú Cường
Print
 
Lên đầu trang