Home
  
Search từ khóa phuongngugia           English alternative text
Image alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text alternative text

Tìm trên Google.com         Tìm trong Site này

 Trước tiên xin hãy đọc lời ngỏ này 

Kỳ thị...


Mới đây, đọc báo trên mạng, có bài viết nói : Ông Lương, một lính VNCH hiện sống ở Tân Bình- Sài Gòn nói. Tôi có dịp đi lính chung với Mỹ. Lính Mỹ đen dù là sĩ quan cấp bậc cao hơn nhưng mỗi lần thấy lính Mỹ Trắng là sợ ra mặt, tìm cách né đi chỗ khác. Tụi nó kỳ thị ghê lắm! Bây giờ mà nếu có ông Tổng thống Mỹ da đen thì thật là chuyện hy hữu.”

Nhớ, hồi năm tám mươi mấy, anh Ba Đầy (Dương văn Đầy) từ là Chủ tịch UBND quận 1 chuyển qua làm Giám đốc công ty Du lịch thành phố HCM, có lần nói chuyện, anh Ba kể đi Mỹ quan sát thấy tụi Mỹ kỳ thị chủng tộc dữ lắm, đối với tụi nó, thấp nhất là người da đen, sau đó mới tới các loại da màu khác. Coi vậy chớ tụi nó coi khinh người Việt mình dữ lắm, qua Việt Nam làm ăn chỉ là thứ hạng bét chớ chủ mỹ thiệt sự nó không thèm qua mình đâu…

Đọc sách truyện cũng thấy rằng người Mỹ da trắng coi khinh dân da đen và không chịu ngang bằng với “mọi đen”, nhớ, ở Hà Nội có thời kỳ dùng thuật ngữ tiếng lóng “Dân Brooklin” (là môt khu da đen tệ nạn nổi tiếng ở Nữu Ước) để chỉ một ai đó ở khu tệ nạn của Hanoi.

Nghe vậy thì biết vậy, và trong thâm tâm tui cũng nghĩ rằng tụi tỷ phú da trắng đời nào chịu để một “thằng đen” làm tổng thống nước Mỹ.

Vậy đó

Cá độ...


Nay thiên hạ đua nhau cá độ, vừa ăn thua tiền vừa mua tiếng dân chơi, mẹ, theo thằng tui thì đám cá độ đá banh, ngoại trừ mấy con gà xài tiền chùa như thằng Bùi Tiến Dũng gì đó, hay mấy thằng giám đốc nhà nước chuyên nghề mua hóa đơn đầu vào để móc tiền ra, ít thì ăn xài, công trình lớn thì mua nhà mua đất, mấy thằng thứ này mạnh xài rộng chi không kể. Còn đám cắc ké chạy cò lái đất đai dự án thì đua nhau chơi lấy tiếng…

Nhớ, năm 2005 khi thằng tui còn khỏe, thằng em D. “con” nó chơi rồi cắn ớt, một trận thua hơn một tỷ hai phải bán bớt miếng đất lại cầm xe lung tung để chung độ khỏi mang tiếng. Tui khuyên nó bỏ đi D. ơi, đừng gỡ, mấy thằng tự làm giàu thường có bản lãnh thiệt, nó gật đầu và không thèm gỡ bằng cá độ mà nhào vô mần ăn kiếm tiền để gỡ, anh em thằng nào cũng kiếm tiền được.

Thế rồi không biết ai bày cho thằng D, nó rinh nguyên một mạng về chơi một mình nó, thằng này ham bài bac khỏi chê luôn, nó thức thâu đêm cá độ trên mạng, một mình nó chơi, anh em thằng nào ngon nếu thích thì vô mà ké thằng D, mấy thằng anh em ké rồi thua la om sòm, thằng D “con” biểu tui, anh ơi mỗi ngày kiếm mười mấy ngàn dễ lắm, anh lấy một mạng năm mươi ngàn ăn double thành một trăm về em chỉ anh cách chơi.

Thằng tui sau này kiếm nhiều tiền nhưng ba cái vụ bài bạc thì tui chán từ khi thua bài hết tiền về quê bán muối, chán thiệt, anh em chơi bài hay đổ cá ngựa tui chán bỏ đi kiếm gái để đi chơi chớ không có chút hứng thú gì vụ cờ bài, biểu tui ngồi coi chơi hay cần giùm cây bài là tui lắc đầu liền, bởi tui chán bài bạc thiệt tình, thằng D “ruồi” biểu anh Phương ơi, chơi cá ngựa ăn thua năm mười triệu cho vui chứ anh em mình đâu có sát phạt gì, anh chơi cho đủ tay, thằng tui dứt khoát lắc đầu. Thiệt, không muốn chơi thì làm sao chơi được?

Như anh em thằng P, thằng K, thằng C (thằng P này từng ông chủ tập đoàn Kinh Bắc, nó đã được báo chí quảng cáo miễn phí vụ công ty ma úp thuế hải quan chi đó), lại nói, anh em nhà nó ngồi coi đá banh ban đầu thì đá chơi vài chục triệu, sau chọc cấy nhau có thằng nổi nóng khát nước, anh em ruột mà ăn thua bốn năm trăm triệu một trận banh cho hả tức chọc ghẹo nhau.

Lại nói chuyện thằng D "con", nó chơi trên mạng ăn liên tiếp khiến nhà cái bên Macau cắt mạng không cho nó chơi nữa, vì nó đâu thèm làm cò mà chơi một mình nó một mạng và đã măm của nhà cái gần hai trăm ngàn khiến nhà cái đâu ăn được giải gì lại bị thằng D vặt. Lúc bị bịnh rồi, tui lâu lâu mới tới chơi, gặp thằng D và nghe nói nó ăn, tui khuyên nó thôi đừng thèm chơi…

Bị cắt mạng rồi lại có thằng giới thiệu để nó nhờ một thằng ở đài truyền hình thành phố lấy giùm thằng D “con” một mạng khác và nó thua lại khoảng hai trăm rưỡi ngàn. Nói thêm, thằng em thua hệt như một thằng tay mơ, nó thua vì phạm ba điều tối kỵ của dân nhà nghề.

Khi tui bị bịnh thì có lần tui tới công ty, thằng N. nói anh D thua gần hai trăm rưỡi… Chưa hết, thằng H (bằng tuổi tui) là sếp lớn của công ty Thiết Bị Phụ Tùng Saigon nhờ thằng D chạy mua dự án Thủy điện chi đó ngoài Bình Thuận, đưa trước thằng D "con" 3 tỷ, thằng D. nó đang cắn ớt xách tiền chơi thua hết luôn, hồi cuối năm 2007 tui về Saigon nghe chuyện và vì nể tình anh em mà khi không bị vướng vô chuyện ồn ào trong nội bộ đám anh em này một dạo.

Lại nói, tui từng được chỉ về thủ thuật chơi để thắng trong cá độ nhưng tui bỏ ngoài tai mặc dù vài thằng anh em tụi nó chơi và xác xuất ăn nhiều hơn thua. Tui nghĩ kiếm tiền dễ cũng dở, như tui tối ngày rong chơi gái mú, thằng khác thì bài bạc ăn nhậu, làm nhiều tiền chơi nhiều tiền cũng dở. Thà tháng kiếm vài ba chục triệu yên phận có khi lại hay.

Vậy đó, ngon thiệt là chơi kín, ăn thua chỉ mình biết cùng lắm thêm một vài thằng anh em mà thằng nào cũng ngang cựa chớ bài bạc mà ồn ào chỉ tổ sớm đi đếm lịch.

Hiện các quán café có mấy thằng ồn ào cá độ đá banh, tui cho đó là thứ cóc nhái ăn theo chơi lấy tiếng ngu. Chớ người lớn thì ăn phải có nơi, chơi phải có chỗ chớ.

Kết lại, bài bạc có quy luật của nó, nhớ hồi ở Kim Long mới có vụ vé số cào trúng giải liền tức thì, sau khi chơi lai rai, tui nhận thấy khi in vé số cào, nhà in không in theo ngẫu nhiên mà có sự sắp sếp các số trúng theo một công thức, một vỉ vé cào 20 tờ thì các vị trí có số trúng cứ lặp đi lặp lai không thay đổi…

Cỡ một tuần lễ sau thì các bà các chị bán vé số cứ buổi sáng là mang vé cào vô đưa tui đầu tiên, tui vì cào nhiều nên được ưu tiên lựa, tui sợ bể mánh nên nhận hàng hai ba trăm vé rồi một tiếng sau cào dư trả lại. Ở chợ Kim Long, xấp vé cào nào mà bá tánh biết rằng “anh Ba” lựa rồi thì ế chắc, chỉ có nước vô xã Quảng Thành hay vô trong mấy xóm mà bán, bởi vì tui lựa tám chục vé cào thì bảy mươi lăm vé trúng chắc luôn…

Chừng hai tháng sau tui phát hiện vé số cào của các tỉnh được in theo ngẫu nhiên vậy nên thằng tui nghỉ chơi liền.

Vài suy nghĩ khi xem bộ phim "Nghề báo" mà Kênh "Today TV" đang chiếu


Trong bộ phim ai cũng nhận thấy nhân vật Quang Sinh trong vai trò ông trùm theo kiểu “Bố già” chi phối toàn bộ các lãnh vực trong xã hội, từ chuyện sai khiến các sếp cảnh sát đến chuyện huy động các tờ báo tạo sức ép dư luận khiến lãnh đạo từ cấp trung ương đến thành phố lớn nhất nước bị tác động dẫn đến chuyện các cơ quan tư pháp và hành pháp cấp dưới phải vội vã phê chuẩn lệnh và bắt một Giám đốc công ty nhà nước và vân vân, thằng tui chưa từng thử mần công việc phóng viên nên không rành, tuy nhiên chuyện các phóng viên vì quyền lợi cá nhơn mà toa rập nhau “đánh” một cá nhân hay tập thể nào đó là có thiệt, tui từng biết chính xác.

Nhớ lại hồi năm tám mấy, lính cũ của ông già tui hồi ở Hà Nội là chú P.H, sau giải phóng miền Nam, khi Phòng B của Bộ Văn hóa mà ông già tui là trưởng phòng giải thể thì chú P.H chuyển qua đài truyền hình TW, chú H là phóng viên tổ chống tiêu cực của đài truyền hình TW vô Saigon công tác trên tinh thần “Những việc cần làm ngay” của tổng bí thư NVL. Chú P.H và vài phóng viên khác tỏa vể các tỉnh để làm nghề, bữa mấy ổng hẹn nhau ở khách sạn Hữu Nghị mà nay lấy lại tên cũ hồi đời ngụy là Palace, chú H. chở tui đi theo chơi, mấy ông phóng viên và chú P.H ăn nhậu nói đủ thứ chuyện, từ chuyện phải học tập anh Ba Duẩn lấy hai vợ đến kể cho nhau nghe chuyện ăn chơi ở Sài Gòn, mấy ổng nói cả chuyện nghề nghiệp đi phỏng vấn các nơi… , chú P.H nói sáng hôm qua đi phỏng vấn công ty cao su Dầu Tiếng mà thằng Giám đốc keo kiệt quá chỉ cho cái phong bì mỏng lét, bữa nào sắp về phải ghé xin nó chục cặp lốp Honda mới được, nó mà không cho thì chúng mày phụ tao viết bài oánh bỏ mẹ thằng này đi…

Nói vậy chớ thằng tui đoán mấy cha biên kịch và đạo diễn bộ phim “Nghề báo” khi làm phim chỉ là dựa vô chút kiến thức còm chớ không chính xác bao nhiêu, tui giả dụ như bộ phim “Đá đỏ” trước đây đài truyền hình nào chiếu tui không nhớ , vài chi tiết như cảnh bãi đá, đào đá thì ai cũng biết… riêng chuyện buôn bán riêng tư bạc tỷ trong phòng kín khách sạn thì tả hoàn toàn sai, dân mua bán đá thứ thiệt thằng nào coi phim này rồi cũng la chê om sòm… Lại nữa, một viến đá đỏ cỡ 30 carat nước nhất thiệt đẹp mà nhơn vật mua bán trong phim kêu giá đâu là… hai ba trăm triệu thì chết thiệt.

Nói tới viết báo, báo “An ninh thế giới” trước đây có đăng vụ dân làng đá Sài Gòn lừa mấy thằng người Thụy Sĩ để bán đá giả… tui nhớ vụ này là cha Bảy T (GĐ) DONAVIC Đồng Nai ăn cò dắt mối, vụ này là 280.000 đô, 100.000 đô tiền mặt, 100.000 đô mang Sec ra VIETCOM BANK lãnh. Hồi về quê bán muối ở Vũng Tàu tình cờ tui có đọc bài này, cha tác giả bài báo viết sai bét, mấy thằng chủ chốt vụ này thì không nghe nhắc, tác giả nhắc mấy thằng khác… Qua đó, thằng tui nhận định mấy bài phóng sự vớ vẩn có nội dung khiếu kiện đòi đất đòi nhà hay bị chính quyền xử ép thì không nói, mấy bài có nội dung đi sâu vô giới “đen” như buôn đá, buôn đồ cổ, buôn bán hóa đơn GTGT, úp công ty để trốn thuế ân hạn hải quan, mua hàng trả chậm rồi “úp” luôn vân vân, thì hầu như đám phóng viên viết bài chỉ có vài thông tin vỉa hè rồi tự ý tô vẽ sáng tác thêm để viết bài.

Vậy đó.

"Biết rồi, khổ lắm, nói hoài..."


Trong kỳ họp quốc hội này, Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp của QH Lê Thị Thu Ba lại vẫn hát lại bài cũ, vẫn cho rằng : "Các vụ việc tham nhũng do các cơ quan, tổ chức tự phát hiện là rất hạn chế, phần lớn do dân phát hiện. Tiến độ xử lý các vụ án trọng điểm về tham nhũng mà dư luận quan tâm rất chậm”.

Thằng tui thiệt khâm phục đàn anh Vi Tiểu Bảo, gã tuy nhỏ tuổi mà kinh nghiệm quan trường cao thâm hơn đám quan quyền ngày nay ở xứ mình gấp bội mặc dù sống cách nhau nhiều thế kỷ.

Thời xa xưa, xã hội cổ lỗ mà nghệ thuật tham nhũng của Vi sư phụ thật tinh tế… chớ ngày nay, đám quan quyền nơi xứ mình cũng toàn phường thất học như sư phụ họ Vi, lại sống trong thời đại @, vậy mà sao cách tham nhũng ăn hối lộ lại thô thiển làm vậy. Nếu Vi đại ca mà biết, ảnh sẽ sống lại mà la rầy đám quan chức đàn em xứ Giao Chỉ rằng tụi bay sao ngu ngốc vậy, muốn ăn trái thì ít nhứt cũng phải trồng cây đã chớ, đàng này chưa trồng cây mà tụi bay ăn luôn cả giống cả phân bón thì còn chi. Mấy đàn em có quyền hành xứ mình trả lời trả vốn đàn anh rằng đại ca ui, hồi thời của đại ca là khác, tụi em nay không biết khi mô là mình bị luân chuyển đi mần việc khác bởi vậy khi lọt vô hũ nếp là tranh thủ hốt liền chớ không thôi hỏng kịp… Vi sư phụ nhăn mặt hỏi vậy chớ sao tụi bay hỏng nôn tiền ra mà mua ghế? Mấy đàn em biểu đại ca ôi, mua ghế thì được rồi mà nay trên Bộ Tối Cao cũng phe phái đánh nhau dữ lắm… cha nội bán ghế cho tụi em không biết chả cũng bay hồi nào, mà chả chết rồi thì tụi em lại phải ói một lần tiền nữa… cứ dzậy thì lỗ vốn vì vơ vét hỏng kịp trả nợ gốc vay mượn mua chức lấy đâu ra lời… Vi đại ca có cao kiến chỉ giáo cho em út với.

Vi Đô thống nghe nói thì im lặng suy nghĩ rồi thở dài nằm xuống… chết tiếp.

Mà răng kỳ hè, từ trung ương xuống địa phương, nơi nào cũng có một Ban phòng chống tham nhũng đầy đủ quyền hạn mà sao hỏng phát hiện được gì ? Chỉ khi lũ dân đen phát hiện ông quan này tham nhũng, ông quan kia ăn hối lộ… thì Ban chống tham nhũng mới biết. Rứa thì mần răng mà phòng với chống ?

Kỳ hè.

-----------

Lời bàn của Kim Thánh Thán:
- Cái thằng phuongngugia này sao mi ngu quá dzậy, mi ohải biết rằng Ban chỉ đạo phòng chống tham nhũng thì phải là mấy anh đảng viên lớn, và rồi đám quan chức có cửa để mà tham nhũng cũng chính là mấy "ảnh"... Hỏng lẽ ta đánh mình, tay mặt cầm dao chém đứt tay trái hay răng ?

Lời của phuongngugia:
- Vậy ra là anh Mao Tôn Cương ảnh hỏi khó tui chớ đâu phải ảnh dạy khôn tui đâu nà?

Đài tàng hình khi người quá xá...


Hiện nay, mấy nhà đài tàng hình mắc thứ bịnh truyền nhiễm là lây nhau kiếm mấy anh chị diễn viên, người mẫu nổi tiếng lừng lẫy để mần “em xi” dắt chương trình Mít và chương trình Xoài.

Trước hết, thằng tui xin tiến cử nhà đài tàng hình vai vế anh hai là “vê tê vê 3” với anh Lại Văn Sâm mà hồi chín bảy dắt chương trình "Bảy sắc cầu vồng", anh này nay in hình có chức quyền chi đó nên chương trình mô coi bộ ăn khách là ảnh giành dắt chương trình đó đầu tiên hết mặc dù ảnh già khằn lại xí trai, cộng thêm cái thứ giọng “Thanh Hoá ăn rau má phá đường tàu” của anh nghe thiệt vớ vẩn… sau coi mòi khán giả vì ngán bản mặt ảnh mà chê luôn chương trình thì ảnh nhảy qua dắt chương trình khác…

Kế đó là đài “vê tê vê 1”, chương trình “Sức sống mới” với anh Trung Dũng độc quyền thứ giọng người miền nam ngọng líu lô “Kính thưa quý vị dzà các bạn…” hỏng hiểu hồi nẳm đi học cô giáo có phạt ảnh tội nói ngọng không chịu sửa hay hông?

Đài “hát tê vê 7” thì ôi trời, đủ thứ ca sĩ, nhạc sĩ, người mẫu diễn viên tranh nhau giở đủ thứ tiếng Trung Nam ngọng ngịu của địa phương tỉnh lẻ ra mà dẫn các loại chương trình làm khán giả phải nhăn mặt ngao ngán.

Ở các tỉnh, khi ngành phát thanh truyền hình tuyển người, họ chú trong nhất là phát âm phải thiệt chuẩn, thằng tui xin thí dụ như Bà Rịa – Vũng Tàu, điều kiện phải là phát âm tiếng nam bộ chuẩn. Phải là nam bộ chuẩn chớ, rủi có “mộc ăn wuảng ngữa mò noá chiệng” (một anh Quảng Ngãi mà nói chuyện) thì khán thính giả ngộ độc… ngôn ngữ ráo còn chi.

Một anh hay một chị có chiều cao bẩm sinh, thế là mấy cha đạo diễn phim bao cấp (tiền chùa) “tình cảm” kêu đại vô thủ vai chánh, thế là thành danh diễn viên, lại bị mấy xí nghiệp may nghèo ít tiền kêu cho mặc thử quần áo là hoá ra người mẫu. Thằng tui đoán đài “hát tê vê 7” muốn vẽ chuyện để xài tiền mà bày đặt tuyển đủ thứ người, mặc dù nhu cầu thiệt không cần.

Chắc nay mấy nhà đài ăn của đút mà cho tư nhơn vô mần “kênh này kênh nọ” nên nhiều anh “em xi” nửa người nửa ngợm ngang nhiên hoa chơn múa tay trước bàn dân thiên hạ, miệng thao thao thứ giọng thổ âm địa phương như anh diễn viên Chí bảo gốc nẫu "wơ te" (quê ta) giọng nói của ảnh khiến thằng tui nghe mà tưởng ảnh chửi cha người nghe.

Còn nữa, mới đây lại có thèng cu Minh "béo" hồi hai lẻ một hai lẻ hai hai tập kịch nhà thiếu nhi thành phố cùng con tui, bản mặt thằng này hồi nhỏ dòm ngu hết chỗ nói, nay lên dẫn chương trình "xoài chấm mắm đường", nhìn thèng cu Minh "béo" làm tui nhớ tới thằng Tí thằng Tèo con bà Sáu bán xì-ke trong khu Đồng Tiến - Mả Lạng hồi năm chín ba chín tư...

Tụi nhà đài tàng hình thiệt khi người ta quá xá.

Xác định ẩn nick

Khi một ai đó tự đặt cho mình chế độ ẩn nick tức là hoặc họ đang bận chuyện riêng hoặc không muốn bị ai làm phiền. Tuy nhiên nếu bạn muốn biết một người quen có online hay không cũng đâu có gì sai, chỉ xin nhớ cho rằng khi biết họ online mà đã ẩn nick thì người lịch sự sẽ tôn trọng và không làm phiền.

Dưới đây là vài địa chỉ để xác định ẩn nick:

Một là : bấm vô đây
Hai là : bấm vô đây

Còn nếu bạn muốn thay đổi nhanh password của nick Y!M thì bấm vô đây nhé.

Còn một địa chỉ mà dộ chính xác cao, xin hãy bâm vô đây. Ngoài ra, tại địa chỉ này còn có cái để bạn tìm hiểu nữa đó.

Chúc bạn vui ./

Phương "Ngũ-Gia" góp bàn về nguồn gốc của PHỞ


Về nguồn gốc của món Phở thì lâu nay ai cũng biết có ba luồng ý kiến và đã cãi nhau om sòm từ nước trong ra nước ngoài, đó là :

- Thứ nhứt : "Mông xừ" Gô-Loa ồn ào rằng Phở mà người Việt đang bán khắp năm châu nguyên ủy là của người Phú Lang Sa do một chị me tây vô tình sáng chế trong lúc vội vàng nấu ăn cho anh chồng mũi lõ say rượu đói bụng quát đòi ăn.

- Thứ hai: chú Chệt bi bô thứ tiếng ngọng nghịu “Phảnh là của quê Ngộ mà”.

- Thứ ba: Phở là của người Việt mình.

Trên các trang mạng, các diễn đàn của người Việt mình quá trời người ì xèo bàn cãi về cái món ngon thiệt tình mà mấy ông nhà văn nhà thơ lừng tiếng cũng không thể không động lòng mà múa bút cất tiếng khen... Phương "Ngũ-Gia" tui xin góp tiếng nói chủ quan cá nhơn, ậy, thằng tui cứ theo phương pháp phân tích sàng lọc như sau:

Thứ nhứt : Ông người Pháp Alain Guillmin lu loa rằng món phở của Việt Nam là do chị "me tây" tên Thi Ba mơ mộng yêu đương mà sáng chế ra món ăn “pot au feu” tuyệt vời cho tình nhân là ông ngoại chả để rồi nay nổi tiếng tàng địa cầu. Thằng tui xin hỏi người mình có ai mà chưa từng đọc “Kỹ nghệ lấy Tây” của ông “vua phóng sự” cõi An Nam một thời Vũ Trọng Phụng, có ai không biết qua cảnh làm vợ hờ mấy chú lính tây là thế nào, mà ông tây Alain gì gì lúc đó sao hỏng chịu có mặt sớm vài chục năm mà chứng kiến ông ngoại chả động tay chưn âu yếm bà ngoại hờ của chả là “mát mo den” gái điếm Thi Ba.

Em "me tây" trong lúc quống quýt, trong lòng đang hoảng sợ thằng người lông lá đang cơn say la lối đòi ăn, lo mà nấu lẹ lẹ chớ để không kịp cho nó ăn nó nổi điên tặng cho mấy trái phật thủ mặt mũi sưng húp má nhìn hổng ra, nàng Thi Ba liệu có còn bụng dạ mô mà biết mình vừa nấu thế nào để mà nhớ lại. Một thằng hạ sĩ mắt xanh bỏ xứ đi qua cả chục ngàn cây số đến nơi rừng thiêng nước độc để bán mạng đổi lấy chút tiền còm đặng khỏi chết đói, ngày nào cũng phải đối mặt cái chết nơi mũi tên hòn đạn nên sáng tối bí tỷ cho quên nỗi sợ... liệu có lúc nào tỉnh táo để mà thích mê cái món em bé vợ hờ người bản xứ vừa nấu ?

Bởi lẽ đó mà vụ “pot au feu” chi đó thằng tui dẹp gấp.

Thứ nhì : Người Tàu không bao giờ ăn món của người Việt vì khẩu vị không giống nhau, người Tàu chỉ bán mỳ, còn phở thì kêu bằng “phảnh”, mấy xe bán dạo họ bán “sáp phảnh” (bánh phở) là để bán cho người người Việt ăn nhưng chỉ có mấy cọng hẹ, ở miền nam thì thêm một lá sà lách xé nhỏ. Tui còn nhớ năm 1983 khi tui mần vỏ xe bỏ mối ở chợ Tân Thành, thường ghé một xe đẩy của ông già Tàu tại ngã ba đầu đường Nguyễn Chí Thanh - Tân Thành ăn tô "Sáp phảnh" sườn heo chan nước sệt sệt ngon cực kỳ, ngặt nỗi hỏng có rau, chỉ vài cọng hẹ và chế biến thêm lá sa lát xé nhỏ. Nhiều năm sau này tui không tìm được chỗ nào nấu ngon vậy.

Người Tàu không ăn rau sống, tui từng sống gần họ sáu năm, tui được họ dạy tiếng tui biết, tiếng Quảng Đông không có từ “rau sống”. Ai biểu có là nói bậy. Coi phim ảnh của người Trung Quốc có khi nào thấy trên bàn ăn của họ có dĩa rau sống ? Có khi nào thấy mấy ông kiếm khách trong mấy bộ phim cổ trang vô quán kêu tô phảnh ?

Có tiệm mỳ nào trong Chợ Lớn có bán món “Ngầu nhục phảnh” bao giờ ?

Nhà văn Tô Hoài từng kết luận phở là của người Tàu và lên giọng rằng người Việt mình đừng e ngại khi thừa nhận món phở có nguồn gốc của Tàu, ông nhà văn nổi tiếng từng là hàng xóm với gia đình phuongngugia tại khu nhà tập thế số 4 phố Lý Thường Kiệt – Hà Nội nửa đầu những năm 60 thế kỷ trước lại kể rằng có lần khi đi công tác Trung Cộng ông từng ăn thứ phở (không biết phở gì - Người viết) nấu dở ẹt của người Tàu ở Quảng Tây – Trung Quốc.

Ông nhà văn già này coi bộ lú lẫn do tuổi tác ?

Phở, người Nùng gốc Quảng Đông, dạy tui nói tiếng của họ, kêu bằng “Sáp phảnh”. Tui nghĩ đây là món ăn địa phương cũng như ở mình có bún bò Huế của đất Thần kinh hay bún nước lèo Sóc Trăng ở miệt Lục tỉnh mà thôi.

Ngay mấy cụ già ở làng Vân Cù, xã Đồng Sơn, huyện Nam Trực là nơi được coi phát tích của món phở cũng ầm ờ ú ớ chớ đâu biết phở có phải là do người Tàu mang qua xứ mình hay không.

Tuy nhiên phải ghi nhận một điều là người họ Cồ ở làng Vân Cù kỳ thủy là họ Cù nhưng vì phạm húy chi đó của một người Tàu mà phải đổi ra họ Cồ, và người Tàu ở đất này từ rất sớm, món "ngầu nhục phảnh" là được nấu bằng thịt bò. Người Việt xưa không ăn thịt bò nên nếu trâu bịnh thì sau khi trình lý trưởng rồi cả làng chia nhau người chút thịt mà ăn, nếu là con bò bịnh hay chết chỉ mấy chú chệt đất Nam Trực xưa nấu mà ăn với nhau chớ dân bản địa nghèo đói ngủ mơ cũng quên mất cả mùi thịt thì có đâu mà sáng chế ra được cái thứ đồ ăn có thịt bò đó. Tui đồ rằng món ngầu nhục phấn nguyên ủy là từ món "Bò kho" (hồi vợ chồng bán quán ở Châu Đức, mấy ngưòi Tàu dạy tui nói món bò kho của mình thì tiếng tàu là "Ngầu nàm") của mấy chú khách mà ra.

Vậy tức là cái vụ phở của mình hẳn là có dính dáng tới con cháu mấy ông hảo hán Lương Sơn Bạc bên Tàu rồi, hèn chi mấy anh bán phở anh nào cũng múa dao coi hùng dũng như ông tằng ông tổ hồi xưa chuyên nghề dao búa lạc thảo. Nếu đã có dính dáng thì phần hoàng ngưu nhục phải nhường cho họ vì người mình ngày trước đâu có ăn thịt bò.

Mở ngoặc, tui từng bán phở sáu năm nơi có nhiều người Quảng Đông trước 1975 sống tại Cholon – Sài Gòn và người Nùng cũng gốc Quảng Đông tui biết, người Tàu không ăn nước mắm, không ăn rau sống, tui học được của mấy đầu bếp Tàu vài món như món Khâu nhục quốc hồn quốc túy của họ; cả cách ướp heo quay, vịt quay của họ... trong đó có món canh ếch họ gọi là “Thìn cấy cáng” hay “Cắp nạ cáng” chỉ gốm có ếch, nước, mỡ heo rồi nêm tí muối thêm củ gừng bự đập dập, không chấm chi hết. Người Tàu cũng không dùng nhiều gừng mà thịt gà chấm nước tương có cho thêm củ “xá kiếng” bằm nhuyễn, củ xá kiếng có màu trắng, nhỏ như củ ấu ngoài miến bắc, rất dễ sống nơi có nước, có mùi thơm nhẹ. Đóng ngoặc.

Theo tui, người miến Bắc cầu kỳ cách ăn uống là do ảnh hưởng ngàn năm người Tàu, người Tàu họ ăn cái gì thì phải với cái gì, khi họ có đám thì tui từng nhiều lần mang bia vô xóm Nùng bán, tui vo bếp coi ông A Cao trước đầu bếp ở Cholon nấu đám hoặc ra quán của tui chỉ tui cách nấu món ngon cho ổng ăn, người Tàu khi họ nấu món chi cũng phải đầy đủ đồ mới nấu, đâu ra đó chớ không có chuyện tiềm tiệm đại khái như người mình.

Người Tàu chỉ bán mì hay bánh bao của tiệm họ tự làm, thử hỏi có tiệm ăn tàu nào làm bánh bột gạo rồi thái giống như bánh phở của người mình ?

Tui thấy hai món ngầu nhục phấn của Tàu với bún xáo trâu của người Việt đi song song tuy hai mà một tuy một mà hai, người Tàu không ai ăn thịt trâu vì họ thờ ông Quan Công, vậy nên cái thứ phảnh của họ khi sang nước ta không thể đến với người Việt vì hồi đó thịt bò đâu ra mà... ngầu nhục phảnh. Người Việt thì trước khi người Pháp qua lại không ăn thịt bò, vì thế thuở ban sơ hai anh “bún xáo trâu” và “ngầu nhục phảnh” không có điều kiện trao đổi chia sẻ rồi thông cảm cho nhau, bác ngầu nhục phảnh qua Việt Nam thì giăng mùng đi ngủ để chú “bún xáo trâu” thênh thang một mình một chợ... , sau này khi mấy ông tây qua, khi có thịt bò thì Tàu nói “hảo lơ” còn Việt biểu "được đó", rứa là “Ngầu nhục phảnh” lại thức dậy chào cái bao tử chú chệt còn “bún xáo trâu” hóa thân thành “Phở bò” mà ra mắt dạ dày đồng bào mình. Hai chàng một già một trẻ dung dăng dung dẻ nước sông không phạm nước giếng. Mãi tới khi người Việt (Hà Nội) khảnh ăn mà tinh tế nên nâng phở lên cấp nổi tiếng thế giới, chú chệt thấy vậy nóng ruột hô cái đó đích thị là “ngầu nhục phảnh” của Ngộ mà, ông tây mũi lõ muốn xí phần nhảy vô ăn có nên ồn ào ê cái đó chính là món “pot au feu” của Moa đó chớ.

Nói tới sự tinh tế, có ông đầu bếp Tây nào, có anh hỏa đầu Tàu nào giống thằng cha Cồ Cử bán phở ở Hà Nội, khi đặt miếng gàu bò lên thớt ổng chưa chịu thái liền mà lại cầm lên mà ngắm nghía, bụng tính coi cắt tảng thịt gàu cách chi cho vừa miếng... đẹp nhứt, nhìn cho ngon mắt nhứt đặng thực khách của ổng xực cho khoái khẩu nhứt.

Còn nữa nghen, tự ngàn xưa nói tới món ăn điểm tâm của thằng cha Càn Long thì chỉ toàn gan rồng chả phụng canh trư bát giới gỏi đường tam tạng... , chừng chán món nhà giàu thèm món bình dân thì có vằn thánh mỉn với màn thàu cùng xíu mại lại thêm há cảo chớ có nghe nói tới cái vụ phảnh hay phấn bao chừ. Nếu có mà không mần dâng lên cho chả thì thằng đầu bếp kể là em vợ cũng mất đầu khẩn cấp chớ chẳng giỡn.

Mấy chú chệt luôn nằm lòng câu nghèo mở phạn điếm... qua xứ mình “áp dụng thực tiễn” rồi vì bí lối sanh tồn đành phải bắt trước dân bản xứ dùng thịt trâu nhưng chú khách nấu theo cách Quảng Tây quê nhà là bỏ nồi mà hầm thành món hắc ngưu nhục rồi cũng chan bún mà bán cho người Việt đặng “lẩu phò” ở nhà có “lúi” mai mua gạo nấu cơm nuôi bầy con mất nước từ khi chưa ra đời.

Còn nữa, cứ coi TV thử, Martin Yan “sen sân” bày chế ra đủ thứ món ăn trên đời rồi hô của tui đây tàng là món Tàu chánh tông Thiếu Lâm tự, vậy chớ chẳng hề nghe chả nói tới cái món ngầu nhục phấn, thiệt bởi vì cái thứ phảnh hay phấn chi đó đâu phải đồ ăn Trung Quốc rứa thì mần răng Yan "xếnh xáng" biết được mà ổng bàn tới. Rõ ra cái món phở đích thị là của người Việt mình rồi.

Thằng tui hãy cứ giả dụ như có một cái áo made in Vietnam may theo kiểu Tây mà cổ áo theo kiểu Tàu rồi ông Tây thấy áo may kiểu… tây biểu là áo của “moa” là được áo hay răng ? Chú Ba Tàu dòm thấy cổ áo may kiểu tàu la áo của “ngộ” là… có áo mà nghe được à?

Chỉ là từ cách đây hơn trăm năm ông Tây qua đất người ta bắt bò mà mần thịt ăn nhậu, tụi tui từ đó mới chịu ăn thịt bò. Chú Khách hầm thịt bò bỏ vài thứ mùi mè hồi quế vô cho thơm. Tui thấy coi bộ có lý, tui lụi hụi ngâm cứu mầy mò thiệt lâu mà nấu ra món Phở Việt Nam.

Nay mấy cha thấy thế giới người ta khoái món phở của tui, đông tây nam bắc khen rân, mấy cha nhào vô dành phần chia thơm đâu được, hỏng cho, tui nhứt định hỏng cho.

Suy cho cùng, phuongngugia tui kết luận để bế mạc rằng cái món phở này là thứ con lai Hán Việt in hệt người Giao Chỉ mình lai người Hán đồng hóa hàng ngàn năm vậy, “Phở bò”, nguyên quán bên Tàu còn sanh quán và trú quán ở xứ ta ./

Lựa gió thay chiều, đáng khen thay mấy tờ Nhựt trình


(Phóng tác theo bài “Lựa Gió Thay Chiều, Đáng Khen Thay Báo Phong Hoá” của “Vua Phóng sự”và là cố “Đại Trưởng lão” trong làng Báo chí Việt Nam Vũ Trọng Phụng)
---------

Mấy năm trước đây, thời mà chưa nghe nói tới mấy vụ đổi mới chi đó thì mấy tờ Nhựt trình không dám có một thái độ rõ rệt; đối với sai phạm của các bề trên không chê, toàn khen. Tiếng là tự do ngôn luận chả nhẽ lại đi êm ru bà rù. Mà nếu không dám đăng bài tỏ vẻ có chê bai một chút này nọ của Triều đình thì còn lấy ai làm độc giả, vậy nên lâu lâu hùng hổ đăng vài ba bài chê bai các quan chức tép riu cấp xã phường ở vùng sâu vùng xa ưa xài quyền để hành bá tánh. Thành thử cứ lờ mờ như thế, mấy ông Tổng Biên tập các tờ Nhựt trình lớn nhỏ đã chẳng mếch lòng bề trên mà vẫn được lòng đám dân đen

Nhưng nay, xem ra đa số quốc dân đã có ý thức, đã đói quá hóa liều hơn rồi. Chủ trương mần Nhựt trình theo kiểu tuyên truyền một chiều hình như đã kém cánh. Thế là “làng báo” bắt đầu đăng bài công kích mạnh mấy quan huyện đã bị xộ khám, vào hùa với nhau tỏ vẻ cho thiên hạ thấy rằng tụi tui mần nhựt trình là vô tư lắm đó nha, cha nội mô chức bự cấp quận huyện đã bị “vô gỡ lịch” rồi là tụi tui mang nó ra mổ xẻ mần thịt liến. Trên bờ giòng nước ngược, mấy thằng kêu bằng “phóng viên” dẩu hai mảnh môi sứt ra hát đổng:

“Bớ lũ quan chức ủ tờ
Chúng mi là thứ tế thần thế thân”

Rồi trong mục "Từ nhỏ đến nhớn", mấy ông Tổng hạ lịnh đàn em tỏa ra khắp hang cùng ngõ hẻm tìm hiểu coi xóm nào có vụ ăn trộm chó, bãi biển mô có đám người mẫu tụ tập khoe mông khoe đùi, ông quan chức hàm thứ trưởng nào mua dâm bé gái, ông cán bộ Văn phòng Tỉnh ủy nào hãm hiếp trẻ nít, quận nào bắt nhiều thằng ăn cắp giết người, tỉnh nào có thằng phó Ban Tổ chức Tỉnh ủy đi uống bia ôm trong giờ làm việc rồi mụ vợ là chánh án Tòa àn nhơn dơn Tỉnh xông vô đánh ghen quơ chai bia đập bể đầu đám gái bia ôm vân vân và vân vân, túm lại là mấy ổng căn dặn đàn em cứ đặng mau mau đăng trang nhứt ba cái tin cướp, hiếp, giết... độc quyền để bán cho nhiều bản in mà chia lợi nhuận cho lớn.

Nói chứ, mấy ông mần Nhựt trình thế mà hóm ra phết ! Nhưng hiện nay ông đương lo một điều. Mấy ổng cầu trời khấn phật rằng đừng có ai viết bờ lốc cá nhơn mà chê trách chửi mấy thằng nhà báo là thứ đồ giá áo túi cơm !

Vì mấy ông nhà báo lo độc giả ngộ tình cờ mà đăng bài trên bờ lốc hỏi nè mấy ông nhà báo ui, tinh thần ái quốc của tụi bay đâu sao không thằng mô dám viết bài chửi bỏ cha mấy thằng Trung cộng chết tiệt kia đang có ý đồ xấu bành trướng xâm lược nước mình, mấy đứa nhà báo tụi bay sợ mất việc mà hỏng dám mần báo cho trung thực hơn. Độc giả qua đó sẽ thấy rõ rằng xứ mình chỉ là thứ tự do ngôn luận giả hiệu, mấy trăm tờ nhựt trình hiện nay là thứ lá cải trẻ con và mâu thuẫn, chỉ dựa theo dư luận người đọc để... làm tiền.

Ấy thế ./

Buôn ruộng lãi mười phân…


Đọc báo thấy nói Khu căn hộ cao cấp của Hoàng Anh – Gia Lai giảm giá bán tới 50-60 %, thằng tui thiệt không tưởng tượng nổi mức lời của địa ốc đất đai lại phi thường đến vậy. Giảm giá bán phân nửa, tui cho là huề vốn, giảm giá vì bán ế quá, bán chậm quá. Nếu bán nguyên giá tức là lời 50-60 % rồi còn chi hè...

Nói tới buôn bán, thằng tui cũng dân buôn bán từ quá nhiều năm rồi, thằng tui cũng biết chuyện của đàn anh Lã Bất Vi bên nước Tàu xưa, khi thằng chả hỏi ông già của chả về chuyện buôn bán lời lỗ thì ông già của chả nói : “ Buôn ruộng lãi 10 phân ; Buôn ngọc lãi 50 phân ; buôn vua thì lãi cả thiên hạ”...

Xứ mình nay, buôn quan tước thì đặng giàu sang sung sướng đời cha tới hai ba đời con cháu chưa kể hai họ nội ngoại theo đóm ăn tàn… nhìn qua nhìn lại, vợ con mấy ông bí thơ tỉnh chủ tịch tỉnh cùng vợ con đám lâu la em út rặt thứ “chị Dậu” mới lột xác mặt mũi lơ láo buổi tối khuya khi đường vắng mấy má con rủ nhau ra tập chạy xe gắn máy… toàn thứ xe mắc tiền công chức thường sức mấy mua cho nổi.

Còn nữa, dòm mấy ngài quan chức đầu tỉnh, coi, cha nào cha nấy in hệt nhau… cùng bụng bự nước da đen đúa dính phèn dưới ruộng hồi nhỏ tới giờ chưa sạch, tháng mùa khô nếu hồi hôm không nhậu khuya thì sáng sớm 5 giờ là thấy ảnh quần áo thể thao kiếng gọng vàng mang giày Nike tà tà đi bộ thể dục cho tiêu mỡ chớ bác sĩ trưởng Ban chăm sóc sức khỏe cán bộ của tỉnh đã nhỏ nhẹ nhắc nhở anh Ba Rớt anh Năm Thà, anh Mít, anh Xoài… chú ý giữ sức khỏe còn sống lâu phục vụ nhơn dơn, thằng bác sĩ tha thiết em đề nghị anh coi chừng chớ để bị nghẽn mạch máu tai biến đó đa. Thằng tui có quen biết năm bảy “ông lớn” ngày nay… hồi tám mươi tám mốt là thứ lính lác vớ vẩn ốm nhách buổi chiều hết giờ làm là đạp xe lòng vòng kiếm “độ” nhậu gặp tui là cười chào te tét, nay tụi nó toàn giám đốc Sở có thằng còn “ông bự” hơn nữa...

Đang nói chuyện buôn bán, nói tới buôn ngọc thì thằng tui đã từng, lời vài trăm phần trăm có dư chớ chẳng kể, vậy chớ tám chục triệu dân thì chỉ vài trăm thằng buôn bán thứ này chớ nào phải thằng nào buôn bán thứ này cũng đặng.

Buôn ruộng, nay cả nước này in hình đua nhau, người mô cũng mua bán “Địa ốc”, nhà nào cũng kinh doanh “Bất động sản”, tui quen biết vợ chồng anh Bày H. từ nhiều năm trước, năm 1992, khi cả nước này còn đang “ngủ” thì vợ chồng anh chị Bảy mua đất, chị Bảy mua bán, chạy có đồ xưa kiếm cơm hai bữa, anh Bảy tối ngày ăn ngủ cùng đám thợ hồ dưới “công trình”, nay nghe đâu vợ chồng anh Bảy H. là nhơn vật hạng nhứt ỡ miệt Bình Chánh, đám người nhà nước trên dưới đều có lãnh “phụ cấp” hàng tháng của ảnh. Nhớ hồi đó vợ chồng Bảy H. cực khổ ky cóp mua đất xây bốn năm căn nhà rồi bán mà coi bộ thua xa mấy thằng buôn đồ xưa ngoài Đồng Khởi bán vài món đồ cổ… , hồi 1993, vợ chồng nó mua xe Dreem, con vợ tiếc tiền mua xe cũ xài rồi cho chồng, Bảy H. tà tà chạy ra Đồng Khởi khoe, mấy thằng ngoài Đồng Khởi xúm vô coi xe của chả, khen ít chê nhiều khiến thằng Bảy H. nhà quê nổi quạu nạt con vợ mai mua xe mới. Mua xe hơi cũng rứa, mấy mụ đàn bà kiếm tiền cực khổ khi giàu có tánh kẹo vẫn không chừa, nhè kêu cò mang chiếc Toyota cũ tới biểu chồng anh ơi anh chạy xe này oai lắm… Bảy H. ra Đồng Khởi lại bị quê độ vì tội ngu ngốc mua xe ve chai, thằng chả nổi điên bỏ xe đi xe ôm dzìa nhà tuốt Phú Lâm nơi thằng tui có xuống đâu một hai lần, bữa sau là con vợ mau mau ôm bạc mua một chiếc xế hộp láng coóng từ Campuchia mang về hiệu Nissan Blue 2.0 giá 30 ngàn đôn xanh mà hồi đó ngoài dân Đồng Khởi thì Saigon mấy ai có...

Nhớ, bữa trước đọc báo thấy nói một đàn chị “Ai dzìa them nẫu wơ te” (ai về thăm nẫu quê ta) mần nghề mua bán nhà mà mua chiếc xế hộp giá hàng triệu thêm mấy trăm ngàn đôn xanh, thằng tui nhớ năm 1992, tui thường tới tiệm may Hồng Nhung ở Đồng Khởi để dụ con nhỏ á hậu á Lý Mỹ Dung mua “đá quý” , con nhỏ này kẹo toàn mua thứ rẻ tiền chỉ lựa mấy viên nhỏ xíu vài chục hay hai ba trăm đôn xanh là cùng. Bữa tui nghe hai đứa con của bà Hồng Nhung là thằng Piere Tân cùng em gái nó là con nhỏ Lý Mỹ Dung giành nhau mua một căn biệt thự trên đường Duy Tân (Phạm Ngọc Thạch) mà hết hồn, mẹ, căn nhà giá 500 lượng vàng hồi 1992 mà anh em nó giành nhau mua.

Nói tới thằng Piere Tân, tui cho rằng hồi nó bị thằng cha Năm Lương trưởng PC 14 công an thành phố bắt ở khách sạn chi đó trên đường Nguyễn Huệ trong vụ kêu bằng "ăn chơi sa đọa" là oan cho nó, thằng em này tui gặp nó nhiều nên rành nó lắm, thằng Piere Tân bự con mà vui tánh, nó rất hiền và hay làm trò cười, nó là dân trí thức quốc tịch Pháp tốt nghiệp tại Thụy Sĩ, thằng Piere Tân về làm đại diện cho công ty nào đó tại Vietnam mà tui không để ý, trong phòng làm việc của nó tại nhà, nó từng cho tui coi nó thiết kế nội thất trên vi tính, trong máy mà nó mở đèn là ánh sáng rọi trong phòng giống như thiệt, nó biểu tui tụi em có đủ phương tiện làm việc cho nên tụi em đứng đầu ở Vietnam hiện nay về thiết kế nội thất...

Buôn ruộng, H. "gìa" từng rủ thằng tui bỏ ra chín mười cây để mua lô đất bên quận 4 rồi vài bữa nửa tháng bán đi kiếm một hai cây... chị bảy H. sau khi tìm hiểu và không dám mua bán kiểu sang tay của H. "già", chỉ Bảy nói với tui anh H. nhà quận 4, ảnh quen biết mới mua được chớ mình lạ sao mua bán vậy được anh Phương ơi, bởi vậy thằng tui cho rằng kinh nghiệm cỡ bà Bảy H. mà không dám thì mình mua rồi mất tiền oan sao? Lẫm rẫm một năm H. “già” kiếm cả trăm cây...

Nhớ, anh P. “chín ngón” là nhân vật mà theo thằng tui là giàu nhứt Saigon thời 1992 từng nói chuyện “ Mua một căn mà họ trả lời có 200 cây chưa muốn bán…”, tui nghe và tỏ bộ không tin, anh P. “chín ngón” cười biểu tui chú em đừng nghe lời anh nói chơi mà. Hồi đó thằng tui tự thị mình kiếm tiền hổng thua ai, nay nghĩ lại thì Saigon có nhiều thằng kiếm tiền ghê thiệt.

./

Tạo Blog dễ như ăn phở

Nay, bá tánh coi chuyện viết blog cá nhân như một nhu cầu, với người này thì viết blog để nói ra những gì chất chứa chưa hay không có dịp, không có điều kiện để nói, còn với người khác thì viết blog để thố lộ những gì không phải là thầm kín.

Đa số bà con xem blog là nơi để chứng tỏ cái tôi (le Moi). Blog, thật sự đã gần trở thành nhu cầu cá nhân, tui bết có quá trời người muốn có 1 trang Blog cá nhân, để hưởng ứng, thằng tui đã lượm lặt và hệ thống lại một cách làm Blog đơn giản và thiết thực nhất, ngõ hầu thỏa mãn được nhu cầu của mọi người : tự mình làm một trang Blog của mình, trang blog có giao diện gần giống trang web.

Vậy, giờ mình bắt đầu nhé.

PHUONGNGUGIA CHỌN LỌC TỪ NHIỀU NGUỒN TRÊN MẠNG, SAU ĐÓ HỆ THỐNG LẠI CHO DỄ LÀM MỘT TRANG BLOG TRỞ THÀNH DỄ NHƯ ĂN MỘT TÔ PHỞ.

Phát triển Blog từ mẫu manima có sẵn của Google Bolgerspot ;

PHẦN 1 : Khởi tạo blogspot gồm 2 bước :
1/- Tạo hộp thư Gmail : Vô Gmail Email from Google và làm theo hướng dẫn.
2/- Tạo blog : Vô Bloger.com rồi theo hướng dẫn là OK. (nhớ là lựa mẫu Manima)
--------------------------
PHẦN 2 : Thêm cột cho blog:

- Một giao diện với ba cột : (vì khi post lên My blog, thằng tui nhận thấy có một vài thẻ không tương thích cho việc thực hiện bài này. Bởi vậy, tui đã buộc phải thay thế ký hiệu < và > bằng ký hiệu (( và )), khi thực hiện, mọi người hãy thay lại cho đúng nhé.

Xin hãy xóa toàn bộ code cũ và coppy và pass đoạn cốt này vô:

((?xml version="1.0" encoding="UTF-8" ?))
((!DOCTYPE html PUBLIC "-//W3C//DTD XHTML 1.0 Strict//EN" "http://www.w3.org/TR/xhtml1/DTD/xhtml1-strict.dtd"))
((html expr:dir='data:blog.languageDirection' xmlns='http://www.w3.org/1999/xhtml' xmlns:b='http://www.google.com/2005/gml/b' xmlns:data='http://www.google.com/2005/gml/data' xmlns:expr='http://www.google.com/2005/gml/expr'))
((head))
((script src='http://www.dynamicdrive.com/dynamicindex5/rainbow.js'))
((/script))
((b:include data='blog' name='all-head-content'/))
((title> ((b:skin))((![CDATA[/*
-----------------------------------------------
Blogger Template Style
Name: Minima
Designer: Douglas Bowman
URL: www.stopdesign.com
Date: 26 Feb 2004
Updated by: Blogger Team
----------------------------------------------- */

/* Variable definitions
====================
((Variable name="bgcolor" description="Page Background Color"
type="color" default="#fff" value="#000000"))
((Variable name="textcolor" description="Text Color"
type="color" default="#333" value="#CAF99B"))
((Variable name="linkcolor" description="Link Color"
type="color" default="#58a" value="#ffcc66"))
((Variable name="pagetitlecolor" description="Blog Title Color"
type="color" default="#666" value="#ffff66"))
((Variable name="descriptioncolor" description="Blog Description Color"
type="color" default="#999" value="#ffffff"))
((Variable name="titlecolor" description="Post Title Color"
type="color" default="#c60" value="#80FF00"))
((Variable name="bordercolor" description="Border Color"
type="color" default="#ccc" value="#ffff66"))
((Variable name="sidebarcolor" description="Sidebar Title Color"
type="color" default="#999" value="#99C9FF"))
((Variable name="sidebartextcolor" description="Sidebar Text Color"
type="color" default="#666" value="#ffffff"))
((Variable name="visitedlinkcolor" description="Visited Link Color"
type="color" default="#999" value="#ffff66"))
((Variable name="bodyfont" description="Text Font"
type="font" default="normal normal 100% Georgia, Serif" value="normal normal 130% Times, serif"))
((Variable name="headerfont" description="Sidebar Title Font"
type="font"
default="normal normal 78% 'Trebuchet MS',Trebuchet,Arial,Verdana,Sans-serif" value="normal bold 55% Georgia, Times, serif"))
((Variable name="pagetitlefont" description="Blog Title Font"
type="font"
default="normal normal 200% Georgia, Serif" value="italic bold 176% Verdana, sans-serif">
((Variable name="descriptionfont" description="Blog Description Font"
type="font"
default="normal normal 78% 'Trebuchet MS', Trebuchet, Arial, Verdana, Sans-serif" value="normal normal 78% 'Trebuchet MS', Trebuchet, Arial, Verdana, Sans-serif"))
((Variable name="postfooterfont" description="Post Footer Font"
type="font"
default="normal normal 78% 'Trebuchet MS', Trebuchet, Arial, Verdana, Sans-serif" value="normal normal 29% Arial, sans-serif"))
((Variable name="startSide" description="Side where text starts in blog language"
type="automatic" default="left" value="left"))
((Variable name="endSide" description="Side where text ends in blog language"
type="automatic" default="right" value="right"))
*/

/* Use this with templates/template-twocol.html */

body {
background:$bgcolor;
margin:0;
color:$textcolor;
font:x-small Georgia Serif;
font-size/* */:/**/small;
font-size: /**/small;
text-align: center;
}
a:link {
color:$linkcolor;
text-decoration:none;
}
a:visited {
color:$visitedlinkcolor;
text-decoration:none;
}
a:hover {
color:$titlecolor;
text-decoration:underline;
}
a img {
border-width:0;
}

/* Header
-----------------------------------------------
*/

#header-wrapper {
width:750px;
margin:0 auto 10px;
border:1px solid $bordercolor;
}

#header-inner {
background-position: center;
margin-left: auto;
margin-right: auto;
}

#header {
margin: 5px;
border: 1px solid $bordercolor;
text-align: center;
color:$pagetitlecolor;
}

#header h1 {
margin:5px 5px 0;
padding:15px 20px .25em;
line-height:1.2em;
text-transform:uppercase;
letter-spacing:.2em;
font: $pagetitlefont;
}

#header a {
color:$pagetitlecolor;
text-decoration:none;
}

#header a:hover {
color:$pagetitlecolor;
}

#header .description {
margin:0 5px 5px;
padding:0 20px 15px;
max-width:700px;
text-transform:uppercase;
letter-spacing:.2em;
line-height: 1.4em;
font: $descriptionfont;
color: $descriptioncolor;
}

#header img {
margin-$startSide: auto;
margin-$endSide: auto;
}


/* Outer-Wrapper
----------------------------------------------- */
#outer-wrapper {
width: 750px;
margin:0 auto;
padding:10px;
text-align:left;
font: $bodyfont;
}

#main-wrapper {
width: 400px;
margin-left: 20px;
float: left;
word-wrap: break-word; /* fix for long text breaking sidebar float in IE */
overflow: hidden; /* fix for long non-text content breaking IE sidebar float */
}

#sidebar-wrapper {
width: 150px;
float: $endSide;
word-wrap: break-word; /* fix for long text breaking sidebar float in IE */
overflow: hidden; /* fix for long non-text content breaking IE sidebar float */
}

#newsidebar-wrapper {
width: 150px;
float: left;
word-wrap: break-word; /* fix for long text breaking sidebar float in IE */
overflow: hidden; /* fix for long non-text content breaking IE sidebar float */
}


/* Headings
----------------------------------------------- */

h2 {
margin:1.5em 0 .75em;
font:$headerfont;
line-height: 1.4em;
text-transform:uppercase;
letter-spacing:.2em;
color:$sidebarcolor;
}


/* Posts
-----------------------------------------------
*/
h2.date-header {
margin:1.5em 0 .5em;
}

.post {
margin:.5em 0 1.5em;
border-bottom:1px dotted $bordercolor;
padding-bottom:1.5em;
}
.post h3 {
margin:.25em 0 0;
padding:0 0 4px;
font-size:140%;
font-weight:normal;
line-height:1.4em;
color:$titlecolor;
}

.post h3 a, .post h3 a:visited, .post h3 strong {
display:block;
text-decoration:none;
color:$titlecolor;
font-weight:normal;
}

.post h3 strong, .post h3 a:hover {
color:$textcolor;
}

.post-body {
margin:0 0 .75em;
line-height:1.6em;
}

.post-body blockquote {
line-height:1.3em;
}

.post-footer {
margin: .75em 0;
color:$sidebarcolor;
text-transform:uppercase;
letter-spacing:.1em;
font: $postfooterfont;
line-height: 1.4em;
}

.comment-link {
margin-$startSide:.6em;
}
.post img {
padding:4px;
}
.post blockquote {
margin:1em 20px;
}
.post blockquote p {
margin:.75em 0;
}

/* Comments
----------------------------------------------- */
#comments h4 {
margin:1em 0;
font-weight: bold;
line-height: 1.4em;
text-transform:uppercase;
letter-spacing:.2em;
color: $sidebarcolor;
}

#comments-block {
margin:1em 0 1.5em;
line-height:1.6em;
}
#comments-block .comment-author {
margin:.5em 0;
}
#comments-block .comment-body {
margin:.25em 0 0;
}
#comments-block .comment-footer {
margin:-.25em 0 2em;
line-height: 1.4em;
text-transform:uppercase;
letter-spacing:.1em;
}
#comments-block .comment-body p {
margin:0 0 .75em;
}
.deleted-comment {
font-style:italic;
color:gray;
}

#blog-pager-newer-link {
float: $startSide;
}

#blog-pager-older-link {
float: $endSide;
}

#blog-pager {
text-align: center;
}

.feed-links {
clear: both;
line-height: 2.5em;
}

/* Sidebar Content
----------------------------------------------- */
.sidebar {
color: $sidebartextcolor;
line-height: 1.5em;
}

.sidebar ul {
list-style:none;
margin:0 0 0;
padding:0 0 0;
}
.sidebar li {
margin:0;
padding-top:0;
padding-$endSide:0;
padding-bottom:.25em;
padding-$startSide:15px;
text-indent:-15px;
line-height:1.5em;
}

.sidebar .widget, .main .widget {
border-bottom:1px dotted $bordercolor;
margin:0 0 1.5em;
padding:0 0 1.5em;
}

.main .Blog {
border-bottom-width: 0;
}


/* Profile
----------------------------------------------- */
.profile-img {
float: $startSide;
margin-top: 0;
margin-$endSide: 5px;
margin-bottom: 5px;
margin-$startSide: 0;
padding: 4px;
border: 1px solid $bordercolor;
}

.profile-data {
margin:0;
text-transform:uppercase;
letter-spacing:.1em;
font: $postfooterfont;
color: $sidebarcolor;
font-weight: bold;
line-height: 1.6em;
}

.profile-datablock {
margin:.5em 0 .5em;
}

.profile-textblock {
margin: 0.5em 0;
line-height: 1.6em;
}

.profile-link {
font: $postfooterfont;
text-transform: uppercase;
letter-spacing: .1em;
}

/* Footer
----------------------------------------------- */
#footer {
width:750px;
clear:both;
margin:0 auto;
padding-top:15px;
line-height: 1.6em;
text-transform:uppercase;
letter-spacing:.1em;
text-align: center;
}
]]))((/b:skin))

((style))((b:if cond='data:blog.pageType == "item"'> span.fullpost {display:inline;}((b:else/))span.fullpost {display:none;} ((/b:if> ((/head))
((script src='http://www.dynamicdrive.com/dynamicindex5/rainbow.js'))
((/script))

((body))
((div id='outer-wrapper'))((div id='wrap2'))

((!-- skip links for text browsers --))
((span id='skiplinks' style='display:none;'))
((a href='#main'))skip to main ((/a)) |
((a href='#sidebar'))skip to sidebar((/a))
((/span))

((div id='header-wrapper'))
((b:section class='header' id='header' maxwidgets='1' showaddelement='no'))
((b:widget id='Header1' locked='true' title='tên của bạn (Tiêu đề)' type='Header'/))
((/b:section))
((/div))

((div id='content-wrapper'))

((div id='crosscol-wrapper' style='text-align:center'))
((b:section class='crosscol' id='crosscol' showaddelement='no'/))
((/div))

((div id='newsidebar-wrapper'))
((b:section class='sidebar' id='newsidebar' preferred='yes'))
((b:widget id='HTML3' locked='false' title='' type='HTML'/))
((b:widget id='HTML6' locked='false' title='người đang online' type='HTML'/))
((b:widget id='Image2' locked='false' title='' type='Image'/))
((b:widget id='Gadget1' locked='false' title='Currency Converter' type='Gadget'/))
((b:widget id='Gadget2' locked='false' title='Free Sport Wallpapers' type='Gadget'/))
((/b:section))
((/div))

((div id='main-wrapper'>
((b:section class='main' id='main' showaddelement='no'))
((b:widget id='HTML5' locked='false' title='' type='HTML'/))
((b:widget id='HTML7' locked='false' title='' type='HTML'/))
((b:widget id='Blog1' locked='true' title='Bài đăng trên Blog' type='Blog'/))
((b:widget id='HTML8' locked='false' title='' type='HTML'/))
((/b:section))
((/div))

((div id='sidebar-wrapper'))
((b:section class='sidebar' id='sidebar' preferred='yes'))
((b:widget id='HTML4' locked='false' title='' type='HTML'/))
((b:widget id='HTML2' locked='false' title='' type='HTML'/))
((b:widget id='HTML1' locked='false' title='My house' type='HTML'/))
((b:widget id='BlogArchive1' locked='false' title='Lưu trữ Blog' type='BlogArchive'/))
((/b:section))
((/div))

((!-- spacer for skins that want sidebar and main to be the same height--))
((div class='clear')) ((/div))

((/div)) ((!-- end content-wrapper --))

((div id='footer-wrapper'))
((b:section class='footer' id='footer'/))
((/div))

((/div))((/div)) ((!-- end outer-wrapper --))
((/body))
((/html))



- Lưu ý - Hướng dẫn bá tánh đổi ký tự cho lẹ:
1/- Coppy đoạn code rồi pass vô 1 file word mới mở ra.
2/- Tô đen ký tự (( trong file mới pass vô.
3/- Nhấn Ctrl + H thì sẽ hiện ra Bảng Find and Replace
                Ở khung Find What ta thấy ký tự ((
                Ở khung Replace What thì ta nhập ký tự < vô khung.
4/- Bấm nút Replate All để đổi toàn bộ ký tự của đoạn code.
5/- Làm tương tự với ký tự ))
6/- Coppy toàn bộ rồi pass vô phần HTML của trang Blog rồi bấm lưu mẫu là OK.
------------------------------------------------------------------------------------

PHẦN 3 : (phuongngugia đề nghị tới đây hãy tạm ngưng công việc với blog để đăng ký tên miền co.cc)

Tên miền .CO.CC

Hãy nhập từ khóa : tên miền co.cc vô trang trình duyệt và gõ Enter, trang kế tiếp của trình duyệt
Sau khi khai báo, đến phần setup thì cài đặt từng phần như sau :

Trong khung Domaint ttblog.co.cc có 3 phần cài đặt

1/- cài đặt 1 : Manage DNS
Hãy coopy hai hàng chữ dưới và pass vô Name sever 1 và Name sever 2 như dưới đây
Name sever 1 : ns1.everydns.net
Name sever 2 : ns2.everydns.net
Rồi bấm OK

2/- cài đặt 2 : Zone records
Ở khung Host : ta nhập www.tencuaban.co.cc
Ở khung TTL: ta chọn 1H
Ở khung Type : ta chọn CNAME
Ở khung Value : ta nhập hàng chữ ghs.google.com
Rồi bấm OK

3/- Cài đặt 3 : URL Fowardrng (hãy nhập địa chỉ blog của mình)
Ở khung Redirec To : http:// tencuaban.blogspot.com
Ở khung Page Title : (nếu là nhật ký thì để) Nhật ký
Ở khung Frame : chọn Path Fowarding Dipsplay real address
Rồi bấm OK
-----------------------------------------------------------------------------------

Tới đây có thể yên tâm thực hiện tiếp blog

Sau khi yên tâm với tên miền quốc tế vừa đăng ký. Hãy tìm hiểu thật kỹ các Tiện ích để thực hiện Blog của mình, nhớ là hãy tìm hiểu thật kỹ. Sua khi thử và xóa một vài lần là ta đã nắm được về cơ bản, tôi cũng từng như vậy.

Hãy chú ý tới tiện ích Labels, trong mỗi bài viết hay sưu tầm của mình, xin hãy nhớ đặt tên NHÃN cho Labels, việc này rất quan trọng vì nó mới đáp ứng được việc dùng menu cho Blog.
Đến đây là Blog đã hoàn tất phần cơ bản và vô phần kế.

CÁC ỨNG DỤNG CHO BLOB

Hãy coppy và pass vo JavaScrift :

Chữ chạy :
((marquee bgcolor="blue"))Kính chào quý khách((/marquee))

Kết quà, ta có hàng chữ chạy như sau :
Kính chào quý khách
---------------------------------------------------

Chèn Yahoo ID :
Mẫu của phuongngugia đang dùng:


((table border="1" align="center" cellpadding="0" cellspacing="1" width="150"))
((tbody))((tr))
((td class="menu_left1" height="20" width="100%"))((div align="center"))MỸ “Eden”((/div))((/td))((/tr))
((tr))((td bgcolor="#cc0000"))((a href="ymsgr:sendim?comy1807"))((br/))((img border="0" alt="edenmy.blogspot.com" src="http://opi.yahoo.com/online?u=comy1807&m=g&t=2"/))((br/))((/a))((/td))((/tr))((/tbody))((/table))


Kết quà, ta có khung như dưới, xin hãy thay URL (địa chỉ Blog) và Nickname của bạn vô phần của Mỹ "Eden" nhé.




edenmy.blogspot.com

---------------------------------------------------

MÃ MÀU : vài màu làm mẫu nhé
#3D81EE xanh dương
#cc0000 đỏ
#ffff66 vàng
#80FF00 xanh lá mạ
#FF6FCF hồng
#000000 đen
#41627e : xanh xám
#ffffff : màu trắng
#CAF99B Màu xanh lạt
#a9501b Màu nâu hơi đậm
#ffffcc màu vàng lợt

Và còn có trang mã màu đầy đủ, xin hãy bấm vô đây để lấy mã.
----------------------------------------------------

Chèn Bản đồ trực tuyến:

code là :

((iframe src="http://wikimapia.org/s/#lat=10.7715649&lon=106.7019653&z=18&l=0&m=a&v=2" width="250" height="250" frameborder="0"))((/iframe))

Hãy chèn vào Java cripz… bản đồ trực tuyến VIKIMAPIA để chỉ nhà mình hay gì tùy thích…
-------------------------------------------------------

Code nhạc nền cho blog (Chèn trong một khung java cố định )

((embed showdisplay="0" showstatusbar="1" showcontrols="1" loop="true" autostart="1" type="application/x-mplayer2" src="http://www3.tuoitre.com.vn/media/PlayList.aspx?Album=8" space="0" align="middle" height="1" width="1"))((/embed))

-----
Có thể đổi các số từ Album= 8 - 12
--------------------------------------------------------

Hiệu ứng giọt nước cho nền bài viết : (Chèn trên đầu bài viết)

((div style="height: 10px;"))((span ))((embed src="http://www41.websamba.com/huykyvn/imge/giotnuoc.swf" type="application/x-shockwave-flash" wmode="transparent" allowscriptaccess="none" width="570" height="250"))((/embed))((/span))((/div))

---------------------------------------------------------

Tạo liên kết màu bảy sắc cầu vồng trong Google Blogger

Vào phần Chỉnh Sửa HTML chọn Mở Rộng Mẫu Tiện Ích , tìm đến phần ((head)) và dán đoạn code dưới đây ngay phía dưới nó
((script src="http://www.dynamicdrive.com/dynamicindex5/rainbow.js"))((/script))
----------------------
Nếu muốn hình ở blog khi tải lên không có đường viền :

- Hãy vào Trình bày > Chỉnh Sửa HTML > Mở Rộng Mẫu Tiện Ích
Tìm đến dòng này
.post img {
và tìm xóa những phần có từ border trong phần
.post img {
cụ thể là xóa bỏ dòng : border:1px solid $bordercolor;
}
--------------------------------------------------------

Đưa thêm tìm kiếm google vào trên blog :

Để đưa công cụ tìm kiếm của google vào blog có thể dùng đoạn mã sau. Cần thay đổi phuongngugia.blogspot.com thành địa chỉ blog của mình. Nếu check (chọn) vào nút My Blog thì có nghĩa là chỉ tìm kiếm trong blog này còn không thì nó sẽ tìm kiếm trên toàn bộ internet :


((form action="http://www.google.com/custom"))
((input type="text" name="q" size="20" /))
((input type="submit" value="Search" /))
((div))
((input type="radio" name="sitesearch" value="" /)) Web
((input type="radio" name="sitesearch"
value="phuongngugia.blogspot.com" checked="checked" /)) phuongngugia.Blog
((/div))
((/form))

SẼ hiển thị là :




Web
value="phuongngugia.blogspot.com" checked="checked" /> phuongngugia.Blog


--------------------------------------------------------------

Tạo icon Email thật kool

Text
Chắc hẳn các bạn cũng biết đoạn code trên chính là mã dùng để email tới một người nào đó , nhưng nếu chỉ để Text thế cho đoạn mã, ví dụ : Gửi email tới tôi v.v. thì ít bắt mắt . Chính vì thế mà ta cần chèn một hình ảnh nào đó để làm sinh động thêm cho mã Email bằng đoạn code sau
((a href="mailto:địa chỉ email"))((img src="URL hình ảnh"))((/a))
Vấn đề là phải tìm một hình đại diện hoặc icon vừa đúng mục đích mà vừa đẹp , vậy các bạn đã tìm thấy một hình nào chưa , nếu chưa thì các bạn hãy vào http://services.nexodyne.com/email/index.php và tạo cho mình các icon email thiệt đẹp nhé .
---------------------------------------------------------

Thanh Menu dọc của phuongngugia









PHƯƠNG “Ngũ Gia”

























Trang chủ

Tản mạn

Hồi ức

Ngẫu hứng

Lượm lặt



--------------------------------------------------------

Số lượt người đã xem



Code là :


((!-- Start of SimpleHitCounter Code --))
((div align="center"))((a href="http://www.simplehitcounter.com" target="_blank"))((img border="0" width="83" alt="free hit counters" src="http://simplehitcounter.com/hit.asp?uid=38358&f=16777215&b=0" height="18"/))((/a))((br/))((a href="http://www.simplehitcounter.com" target="_blank"))((font size="-3"))free hit counters((/font))((/a))((/div))
((!-- End of SimpleHitCounter Code --))

-----------------------------------------------------

Số người đang xem


Code là :


((div style="width: 180px; text-align: center;")) ((embed allowscriptaccess="none" align="middle" type="application/x-shockwave-flash" height="60" src="http://web2.modmyprofile.com/flash/usersonline/uo.swf?myid=289387&mycolor=003399" bgcolor="#ffffff" width="180" wmode="transparent")) ((/embed))((/div))((br/))


Tất nhiên là còn cách khác nhưng để khi nào bạn rành rồi sẽ tự tìm hiểu sau nhé.
---------------------------------------------------

MENU NẰM NGANG GIỐNG NHƯ CÁC TRANG WEB KHÁC (coppy vô 1 JavaScrift rồi đưa nó lên trên nằm ngang trên cùng, ngay dưới Tiêu đề của Your Blog)



((div style="border-right: gray 1px solid; padding-right: 4px; padding-left: 4px; font-size: 8pt; border-top: gray 1px solid; padding-bottom: 4px; margin: 20px 0px 10px; overflow: auto; border-left: gray 1px solid; width: 97.5%; cursor: text; max-height: 200px; line-height: 12pt; padding-top: 4px; border-bottom: gray 1px solid; font-family: consolas, 'Courier New', courier, monospace; background-color: #f4f4f4"))
((pre style="padding-right: 0px; padding-left: 0px; font-size: 8pt; padding-bottom: 0px; margin: 0em; overflow: visible; width: 100%; color: black; border-top-style: none; line-height: 12pt; padding-top: 0px; font-family: consolas, 'Courier New', courier, monospace; border-right-style: none; border-left-style: none; background-color: #f4f4f4; border-bottom-style: none">((!DOCTYPE html PUBLIC "-//W3C//DTD XHTML 1.0 Strict//EN"
"http://www.w3.org/TR/xhtml1/DTD/xhtml1-strict.dtd"))
(html xml:lang="en")
(head)
(title)Dropdown Menu(/title)
((meta http-equiv="Content-Language" content="en-gb" /))
((meta http-equiv="Content-Type" content="text/html; charset=UTF-8" /))
((style type="text/css"))
a {
text-decoration: none;
}

a:link {
color: #080;
}

a:visited {
color: #790;
}

a:active {
color: red;
}

a:hover {
text-decoration: underline;
}

.divlink a {
display: block;
width: 160px;
background: url(images/navbg.gif) repeat;
}

.divlink a:hover {
background: url(images/navhoover.gif) repeat;
}

ul {
list-style: none;
padding: 0;
margin: 0;
}

#nav a {
font-weight: bold;
color: #336699;
}

#nav a {
text-decoration: none;
}

#nav li li a {
display: block;
font-weight: normal;
color: #336699;
padding: 0.2em 10px;
}

#nav li li a:hover {
width: 138px;
background: url(images/navhoover.gif) repeat;

}

li {
float: left;
position: relative;
width: 10em;
text-align: center;
cursor: default;
background-color: white;
border: 1px solid #336699;

}

li#first {
border-left-width: 1em;
}

li#last {
border-right-width: 1em;
}

li ul {
display: none;
position: absolute;
top: 100%;
left: 0;
font-weight: normal;
background-color: #fff;
border-right: solid 1px #666666;
border-left: solid 1px #666666;
border-bottom: solid 1px #666666;
}

li>ul {
top: auto;
left: auto;
}

li li {
display: block;
float: none;
background-color: transparent;
border: 0;
}

li:hover ul, li.over ul {
display: block;
}

((/style))

((script type="text/javascript"))

loadTopMenu = function()
{
if (document.all&&document.getElementById)
{
menunavParent = document.getElementById("nav");

for (x=0; x < menunavParent.childNodes.length; x++)
{
menunode = menunavParent.childNodes[x];

if (menunode.nodeName=="LI")
{
menunode.onmouseover=function()
{
this.className+=" over";
}
menunode.onmouseout=function()
{
this.className=this.className.replace(" over", "");
}
}
}
}
}
window.onload=loadTopMenu;

((/script))
((/head))

((body))
((div))
((ul id="nav"))

((li id="first"))
((div class="divlink"))((a href="URL trang Blog của bạn"))Link Name((/a))((/div))
((ul))
((li))((a href=""))Link Name((/a))((/li))
((li))((a href=""))Link Name((/a))((/li))
((li))((a href=""))Link Name((/a))((/li))
((li))((a href=""))Link Name((/a))((/li))
((li))((a href=""))Link Name((/a))((/li))
((li))((a href=""))Link Name((/a))((/li))
((li))((a href=""))Link Name((/a))((/li))
((/ul))
((/li))
((li))
((li id="last"))
((/ul))
((/div))
((/body))
((/html))
((/pre))
((/div))


Muốn bao nhiêu link name thì chỉ việc coppy và pass là OK

---------------

Menu dọc







onclick="window.location.href='http://phuongngugia.blogspot.com/'" class="nav2sub">TRANG NHÀ

onclick="window.location.href='http://phuongngugia.blogspot.com/search/label/H%E1%BB%93i%20%E1%BB%A9c'" class="nav2sub">Hồi ức







onclick="window.location.href='http://phuongngugia.blogspot.com/search/label/L%C6%B0%E1%BB%A3m%20l%E1%BA%B7t'" class="nav2sub">Lượm lặt

onclick="window.location.href='http://phuongngugia.blogspot.com/search/label/Ng%E1%BA%ABu%20h%E1%BB%A9ng'" class="nav2sub">Ngẫu hứng



onclick="window.location.href='http://phuongngugia.blogspot.com/search/label/T%E1%BA%A3n%20m%E1%BA%A1n'" class="nav2sub">Tản mạn



-------------
(còn tiếp)

Bài cùng chủ đề :
- Tạo trang Blog có Template 4 cột
- Cách lấy Link của toàn bộ một Labels
 
Lên đầu trang